Hai người giằng co ở cửa, tầm mắt giao nhau một lát rồi lần lượt rời đi. 
Quý Ngư suy nghĩ làm cách nào tìm thấy được một cái khe hở để trực tiếp chui qua.
Hải Khôn chuyển tấm ván gỗ dài kẹp dưới nách, dành ra một bàn tay đến, bàn tay giống như là một cái kìm kẹp sắt, cùng lúc kẹp chặt hai cổ tay của cô, dắt cô đi vào bên trong. 
“Cẩn thận với đống gừng tươi của tôi đấy!” Quý Ngư sợ bát sứ sẽ rơi xuống từ trong tay, chỉ có thể theo anh trở lại khoang thuyền của thuyền trưởng, cô hơi khó hiểu nhìn tấm ván gỗ dài dưới nách của anh.
“Anh muốn làm gì vậy? Anh cũng không cần dùng một khối ván gỗ lớn như vậy để đánh tôi đâu nhé? Siêu nhân cũng bị anh đánh chết có thể giống như ruồi bọ như vậy.”
“Tôi đánh cô làm gì?” Khóe miệng của Hải Khôn hiện lên nụ cười yếu ớt, anh kéo cô đi đến giữa phòng mới ngừng cười và buông cô ra: “Cô muốn làm gì thì làm đi, không cần phải để ý đến tôi.”
Anh kẹp theo tấm ván gỗ đi đến bên giường, mở thùng dụng cụ được mang tới ra, bên trong tất cả toàn là búa, đinh, quân cờ và các loại công cụ mà nghề mộc thường dùng tới, rồi anh bắt đầu bận rộn. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play