Hành Trình Trở Thành Chúa Tể Ở Thế Giới Mới

Chương 6: Phá bỏ giới hạn


9 tháng


Nhận thấy sự sống của Vikdirlane đã mất đi, sinh vật đứng đối diện anh liền nắm chặt bàn tay vào cán của cây kích với ý định muốn rút nó khỏi cơ thể anh. Nhưng ngay giây phút ấy bàn tay trái của Vikdirlane cũng được đưa tới và nắm chặt vào cán của cây kích, khiến sinh vật này không thể rút nó ra nữa.

Lập tức buông tay khỏi cây kích, khi bỗng nhận thấy sự sống của Vikdirlane đã quay trở lại, sinh vật đứng đối diện anh đồng thời lùi lại một bước vì cảm thấy nguy hiểm. Trong thời điểm đó Vikdirlane cũng đã ngẩng đầu lên, anh hướng tầm nhìn thẳng đến đôi mắt của sinh vật trước mặt, cùng với hai nguồn năng lượng bừng lên rất mạnh ở phần tầm nhìn của mũ giáp.

Nhìn vào hai nguồn năng lượng xanh lam tỏa ra ở phần tầm nhìn mũ giáp của Vikdirlane, trong một khoảnh khắc sinh vật đứng đối diện anh đã cảm thấy bản thân như bị kẹt lại trong một khoảng không được bao phủ bởi nguồn năng lượng ấy. Điều đó khiến sinh vật này tức khắc quay mặt đi phía khác, mà Vikdirlane cùng thời điểm đấy đã đứng dậy và đưa bàn tay trái tới nắm chặt cổ nó.

Nhấc sinh vật trước mặt lên như một đồ vật, rồi Vikdirlane đưa cánh tay trái đang nắm chặt cổ nó ngang với cơ thể để có thể dồn lực, trong khi nó cũng đang cố gỡ bàn tay anh khỏi cổ nó trong vô vọng.

Vikdirlane sau đó vung cánh tay trái về phía trước, làm sinh vật trong tay anh bị ném văng đi, rồi đập vào bức tường đối diện và gục xuống, khiến phần tường bị va chạm cũng vỡ nát nghiêm trọng.

Với những gì vừa xảy ra trước mắt, 4 sinh vật còn lại đang nhìn về phía Vikdirlane với ánh mắt kinh ngạc, nhưng anh hiện giờ còn chẳng thèm để tâm đến chúng.

Đưa bàn tay trái nắm lấy cán cây kích đang đâm vào cơ thể, Vikdirlane trong giây lát liền rút nó ra. Anh tiếp đó cắm cây kích thẳng xuống bề mặt, làm phần bề mặt nhận tác động đã vỡ nứt, mà mũi kích thì cũng gãy ra.

Thả cán cây kích khỏi bàn tay, rồi Vikdirlane đưa hai cánh tay ra ngang với phần thân, và anh bỗng gồng cơ thể. Một cầu năng lượng xanh lam bao phủ lấy cơ thể Vikdirlane lúc này, khiến bề mặt gian phòng đồng thời rung chuyển trước sự chuyển động của những luồng năng lượng nhỏ trên bề mặt vật cầu. Từ đó một luồng năng lượng lớn phóng ra khỏi vật cầu và lao thẳng lên mặt trên của gian phòng.

Sự tác động của luồng năng lượng khiến một phần mặt trên của gian phòng bị phá hủy nghiêm trọng, làm mặt đá vỡ ra từng tảng và rơi xuống.

Khi luồng năng lượng ngừng phóng thích, thì cũng là lúc cầu năng lượng bao quanh cơ thể Vikdirlane bỗng phát nổ. Từ đó tạo ra một mặt cầu năng lượng lan truyền trong một bán kính, làm phần bề mặt gian phòng ngay dưới chân anh bị phá hủy nghiêm trọng còn hơn cả phần mặt trên của gian phòng.

Cơ thể của Vikdirlane giờ đây được bao phủ bởi nguồn năng lượng xanh lam dày đặc hơn rất nhiều so với trước, cả hai nguồn năng lượng rực lên ở phần tầm nhìn mũ giáp cũng lớn hơn.

Liếc ánh mắt qua những sinh vật đang đứng ở đây, Vikdirlane có thể cảm nhận chúng rõ ràng hơn trước. Anh có thể thấy được nỗi sợ lấp đầy bên trong những sinh vật này khi chúng phải đối diện với anh, một nỗi sợ giống như đang phải đối mặt với cái chết.

Hướng tầm nhìn đến phía của sinh vật ở vị trí gần nhất, Vikdirlane trong tích tắc bỗng lao vút đến chỗ của nó. Mà trước sự di chuyển tới của anh, sinh vật này liền vung thanh kiếm trong tay chém thẳng xuống phía trước mặt ngay khi anh vừa áp sát. Nhưng trong thời khắc thanh kiếm chém xuống, thì Vikdirlane đã xuất hiện ở một bên của lưỡi kiếm, nên lưỡi kiếm chỉ đập xuống phần bề mặt.

Ánh mắt của sinh vật đứng đối diện Vikdirlane biểu lộ đầy kinh ngạc trước tốc độ của anh, còn anh trong thời điểm đó thì đưa bàn tay trái đến nắm chặt lấy đầu nó. Dồn lực vào cánh tay, Vikdirlane đập phần đầu của sinh vật trong tay anh xuống thẳng bề mặt, làm phần bề mặt vỡ nứt một khoảng, và nó thì cũng đã ngất đi do tác động.

Nhặt thanh kiếm đang nằm cạnh sinh vật bất tỉnh trên bề mặt, Vikdirlane đưa mũi kiếm đến thẳng đầu sinh vật này và đâm xuống, khiến phần bề mặt bị thanh kiếm cắm xuống đã vỡ nứt lại càng thêm vỡ nứt, còn thanh kiếm trong tay anh thì cũng gãy đôi.

Ném đi phần còn lại của thanh kiếm đã gãy, rồi Vikdirlane hướng khuôn mặt về phía bên trái, và tại đó một sinh vật cũng đang lao tới vị trí của anh.

Đưa cánh tay trái ra theo hướng của sinh vật đang lao tới, và Vikdirlane hạ nhanh cánh tay xuống một góc. Từ đó một thực thể được tạo từ nguồn năng lượng có hình bàn tay bỗng xuất hiện ngay phía trên đầu sinh vật kia, và trong chớp mắt bàn tay này giáng xuống cơ thể nó rồi va chạm với bề mặt.

Gây ra một sự tàn phá lớn với bề mặt gian phòng, bàn tay năng lượng lập tức biến mất ngay sau đó, còn sinh vật bị nó đè xuống đã bất tỉnh trên bề mặt.

Đi tới phía sinh vật đang nằm bất động trước mắt, Vikdirlane nhặt lấy cây đao được cầm trong tay sinh vật này, rồi anh giáng lưỡi đao xuống phần cổ của nó. Lưỡi đao đập xuống bề mặt và gãy khỏi cán, trong khi phần đầu của sinh vật ngay dưới chân Vikdirlane cũng đã lìa ra.

Quăng đi phần cán trong tay, Vikdirlane lập tức quay sang bên trái, trong khi hai bàn tay anh cũng được đưa lên bắt lấy hai thanh đao vừa chém đến. Dồn lực vào hai bàn tay, Vikdirlane bóp gãy lưỡi đao trong mỗi bàn tay. Đồng thời anh đưa đầu gối chân trái lên đập mạnh vào bụng của sinh vật trước mặt, khiến nó tức khắc bị bắn văng về phía sau rồi va chạm với bức tường và rơi xuống bất tỉnh.

Trong khoảnh khắc ấy Vikdirlane đã quay về phía sau, anh đưa cánh tay phải lên trước tầm mắt để chặn lại lưỡi rìu chém tới. Va chạm với cánh tay, lưỡi rìu chỉ cắt được lớp giáp của Vikdirlane mà chẳng thể xuyên sâu vào lớp da, làm sinh vật đối diện anh phải bày ra ánh mắt ngỡ ngàng. Nhưng ngay giây phút đấy nắm đấm tay trái của Vikdirlane đã tung ra nhắm thẳng đến đầu của sinh vật này, khiến phần đầu của nó lập tức bắn văng đi, đồng thời cơ thể nó cũng ngã xuống bề mặt.

Hướng ánh mắt trở lại phía sinh vật vừa bị bản thân đánh bay đi, Vikdirlane tạo ra một cầu năng lượng trong bàn tay trái và ném nó đến vị trí của sinh vật này. Va chạm với cơ thể của sinh vật ấy, cầu năng lượng tức khắc phát nổ và phá hủy cả một khoảng lớn của bức tường, làm nó thông ra với lối đi lúc đầu đã dẫn anh đến đây. Mà thể xác của sinh vật kia, dường như đã tan biến hoàn toàn sau đòn tấn công.

Tiếp đó Vikdirlane lại hướng ánh mắt đến vị trí của sinh vật đầu tiên đã bị anh ném văng đi, rồi anh đưa cánh tay phải lên và tạo ra một ngọn giáo năng lượng trong bàn tay. Phóng ngọn giáo đến vị trí của sinh vật trước mắt, làm nó khi va chạm với cơ thể sinh vật ấy liền phát nổ, khiến bức tường tại đó bị phá hủy một khoảng lớn, đồng thời cánh cửa gần đấy cũng bị phá tan.

Lộ ra phía trước mắt Vikdirlane khi này là một căn phòng, và thứ đầu tiên thu hút sự chú ý của anh trong căn phòng đó, chính là một ngai vàng. Một dòng suy nghĩ trong đầu Vikdirlane cũng hiện ra khi anh nhìn vào ngai vàng đó.

'Thứ đấy hẳn là thuộc về Volkatz nhỉ? Và địa vị của hắn ở đây có lẽ là một chúa tể.'

Đằng sau mũ giáp, Vikdirlane bỗng mỉm miệng cười khi bản thân anh nghĩ đến hai từ chúa tể. Nhưng nụ cười ấy của Vikdirlane nhanh chóng bị ngắt lại khi đôi chân anh bỗng khuỵu xuống.

Chống hai tay xuống bề mặt để đỡ cơ thể không gục xuống, Vikdirlane cố gắng duy trì ý chí cho đến khi nguồn năng lượng tỏa ra tại các vị trí trên cơ thể anh đã tan biến, thì lúc này sức lực của anh mới khôi phục một chút.

Đưa bàn tay phải lên để tháo mũ giáp ra rồi đặt nó sang một bên trên bề mặt. Vikdirlane sau đó nắm bàn tay lại và đưa nó đến trước ngực rồi đập liên tục vào một vị trí, chính là điểm từng bị cây kích xuyên vào.

Mỗi lần đập, từ miệng Vikdirlane lại hộc ra một lượng máu màu đỏ. Anh cứ như vậy thực hiện hành động đó cho đến khi lượng máu ấy không còn xuất hiện nữa mà thay vào đấy là thứ chất lỏng màu xanh lam vọt ra, thì anh mới ngừng lại.

Nhìn vào vũng máu bản thân đã hộc ra, trong đầu Vikdirlane cũng xuất hiện một dòng suy nghĩ.

'Đúng là quá khó để tưởng tượng. Ai mà ngờ được rằng để có thể phá bỏ giới hạn sức mạnh của bản thân thì cần phải loại bỏ quả tim đó chứ.'

Vốn dĩ bộ phận tim chính là một bộ phận trọng yếu của thể xác, vì thế Vikdirlane chưa bao giờ nghĩ đến việc nếu anh phá hủy nó thì cơ thể này vẫn có thể tồn tại. Nhưng để có thể sử dụng nguồn sức mạnh của mình, Vikdirlane buộc phải đào thải tất cả lượng máu bên trong cơ thể để thay thế chúng bằng nguồn năng lượng mà cơ thể anh đã hấp thụ được. Bởi vậy Vikdirlane đã luôn không thể giải phóng nguồn năng lượng hoàn toàn, trước sự giới hạn của bộ phận tim.

Đối với Vikdirlane, việc phá hủy bộ phận trọng yếu quyết định sự sống của cơ thể để hủy được giới hạn nguồn năng lượng mà bản thân có thể giải phóng, thật quá may rủi.

Nhưng trong cuộc chiến vừa kết thúc ở đây, Vikdirlane đã được một sinh vật giúp anh thử cái may rủi đó, và kết quả lại đáp ứng đúng mong mỏi bấy lâu nay của anh. Thực sự Vikdirlane cũng chẳng thể biết, việc bước vào cuộc chiến nơi đây, rốt cuộc là may mắn hay là cơ hội cho anh nữa.

'Nếu như khi đó sinh vật cầm cây kích ấy không chọn việc phá hủy quả tim, mà quyết định cắt lìa phần đầu của mình thì sao nhỉ? Đúng là quá khó để có thể nghĩ. Dẫu vậy chuyện đấy cũng chẳng đáng để quan tâm nữa. Bản thân hiện tại vẫn có thể tồn tại, là do sự sống của mình vẫn chưa kết thúc. Và sự sống này mình sẽ còn kéo dài hơn nữa, khi mà giới hạn sức mạnh của cơ thể đã được phá bỏ.'

Cầm lấy mũ giáp trên bề mặt và đội vào đầu, rồi Vikdirlane đứng lên khi cơ thể đã ổn định hơn. Tiếp đó anh đảo ánh mắt quanh gian phòng để tìm thanh kiếm mà bản thân lúc đầu đã quăng đi, vì thanh kiếm màu xanh lam và cây đao màu tím kia đã bị hư hỏng quá nặng trong cuộc chiến, nên anh không thể sử dụng chúng nữa. Còn vũ khí của những sinh vật kia, tất cả chúng đa số đều đã bị Vikdirlane phá hủy khi bản thân không kiểm soát được sức mạnh. Mà với cây rìu còn lại, anh vốn không ưa dùng.

Mỗi lần sử dụng sức mạnh, lượng năng lượng bên trong cơ thể Vikdirlane sẽ giải phóng ra và dần tiêu tan đi. Bởi vậy khi lượng năng lượng chạm ngưỡng tối thiểu, anh sẽ không thể tiếp tục sử dụng nó nữa, mà cần phải chờ đợi một khoảng thời gian để từng đơn vị năng lượng tối thiểu nhân đôi cho đến khi hồi phục được một lượng nhất định. Ngoài ra lượng năng lượng bên trong cơ thể Vikdirlane cũng có ngưỡng tối đa.

Tuy nhiên lần này, Vikdirlane cảm thấy lượng năng lượng tối thiểu, hay chính là lượng năng lượng gốc của bản thân dường như đã tiêu hao đi hơn một nửa. Song với một điểm bất lợi ấy, anh có thể cảm nhận lượng năng lượng tối đa, hay chính là lượng năng lượng tích được khi các đơn vị năng lượng gốc nhân đôi đã gia tăng gấp bội. Điều này cũng có nghĩa, Vikdirlane giờ đây có thể gia tăng sức mạnh gấp bội lần so với lúc đã giải phóng hoàn toàn nguồn năng lượng.

Sự việc này xảy ra, Vikdirlane đoán rằng nó có liên quan đến việc bộ phận tim đã bị phá hủy của anh. Vì khi đó lượng năng lượng gốc sẽ phải hợp lại một phần để tạo ra một bộ phận khác thay thế cho tim, giúp cơ thể của Vikdirlane có thể tiếp tục tồn tại. Và điều này cũng hợp lý với cả việc cơ thể của anh đã gia tăng giới hạn đối với nguồn năng lượng.

Chỉ là giờ đây đã mất đi một lượng lớn năng lượng gốc như vậy, thì việc hồi phục lượng năng lượng tích lại sẽ giảm đi đáng kể, cũng đồng nghĩa với việc thời gian chờ đợi để sử dụng được sức mạnh của bản thân càng lâu. Mà chuyện muốn kiếm thêm được nguồn năng lượng ấy, Vikdirlane sợ rằng sẽ chẳng có cơ hội.

Bước tới căn phòng có ngai vàng sau khi đã nhặt lại thanh kiếm, Vikdirlane tiến thẳng vào trong để quan sát rõ hơn. Nhưng qua những gì anh nhìn thấy, dường như trong đây chẳng có gì để xem xét, ngoài một cánh cửa đóng lại nằm bên tay trái.

Hoàn toàn không do dự, Vikdirlane đi tới vị trí cánh cửa và đưa tay đến để đẩy nó ra. Sự việc khi này trái với ý nghĩ của anh khi cánh cửa được mở ra rất dễ dàng chỉ với một lực đẩy nhẹ. Sau đó hiện ra trong tầm mắt của Vikdirlane, là một căn phòng rất nhỏ, và ở phía đối diện anh là một bệ đá dài được đặt sát bức tường, nó vừa khít với hai bên bức tường còn lại.

Bày trên bề mặt bệ đá, là một số vật phẩm. Mà trong đó thứ thu hút sự chú ý của Vikdirlane nhất, chính là một vật cầu màu xanh lam được đặt ở giữa, vì xung quanh nó tỏa ra một nguồn năng lượng màu tím.

Bước tới bệ đá và đưa bàn tay đặt lên vật cầu mà chẳng đắn đo, Vikdirlane có thể cảm nhận được bên trong vật cầu này đang lưu giữ điều gì đó.

Nhớ lại lúc bản thân phá vỡ vật cầu do Volkatz tạo ra, và từ đó những luồng năng lượng xuất hiện lao tới xuyên vào cơ thể, thì khi này Vikdirlane cũng dồn lực vào bàn tay rồi bóp nát vật cầu trước mắt.

Những luồng năng lượng màu tím bỗng thoát ra sau khi vật cầu đã vỡ, chúng lập tức lao tới xuyên vào cơ thể Vikdirlane, còn anh ngay trong khoảnh khắc ấy thì đột nhiên đứng bất động.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play