Hành Trình Trở Thành Chúa Tể Ở Thế Giới Mới

Chương 1: Bước vào cuộc tử chiến


9 tháng


Từ phía trên cao ngang bằng với tầng mây, nhìn thẳng xuống phía dưới là một dãy núi với độ cao không tưởng được phủ kín bề mặt bởi lớp tuyết trắng. Góp thêm cho khung cảnh này là một cơn bão tuyết rất lớn đang nổi lên, trong khi màn đêm lại đang buông xuống.

Trong cái hoàn cảnh khắc nghiệt ấy, bước đi trên dãy núi là một đội 12 người đang hướng thẳng đến phía ngọn núi chót vót ở đằng xa. Họ là những chiến binh mặc trên mình bộ giáp phủ kín toàn thân, trong tay cũng như sau lưng đều có binh khí, dường như đã sẵn sàng cho một cuộc chiến.

Sau một hồi bước đi không ngừng nghỉ, vị trí ngọn núi cũng đã tiếp cận, người dẫn đầu bỗng dừng lại khiến những người theo sau cũng ngừng bước, và đột nhiên anh ta nói.

"Xem kìa, phía trước mắt chúng ta hẳn là ngọn núi Moscovetz nhỉ? Nhìn gần thì mới thấy nó rất cao và lớn."

Cảm nhận được sự hưng phấn qua lời nói của người này, một người đứng phía bên trái anh ta liền nói.

"Trông anh có vẻ thích thú quá nhỉ? Mặc dù đây có thể là trận chiến cuối cùng của rất nhiều người trong chúng ta khi đối đầu với thứ sinh vật bên trong ngọn núi đó."

Trước lời nói như vậy, người đứng ở vị trí trước nhất lại tỏ ra có chút coi thường.

"Hừm! Này Coltky, sao trông anh có vẻ e ngại vậy? Tất cả chúng ta ở đây đều là Hasekkazt, những chiến binh huyền thoại của Mosaltrak, thì sự sống sẽ chỉ là tìm kiếm những đối thủ mạnh hơn để đánh bại. Vì thế nếu chúng ta có chết trong một cuộc chiến, thì đó chỉ là do sự sống của chúng ta đã chạm ngưỡng giới hạn."

Khi mà những người ở phía trước đang trò chuyện, thì một người đứng ở sau cùng lại đang ngó nghiêng qua từng vị trí của những người khác, và rồi bỗng chốc người này liền nói.

"Này mọi người, sao tôi thấy ở đây chỉ có 12 người tất cả nhỉ? Không phải Vikdirlane lại vắng mặt đó chứ?"

Thấy một người trong đội hỏi, người ở vị trí dẫn đầu lập tức quay lại đáp.

"Ừ, đúng là Vikdirlane đang vắng mặt. Bởi trước đó anh ta có nói với tôi là vướng chút việc bận, vì thế sẽ không hợp tác trong đợt này."

Nhận lại câu trả lời như vậy của người dẫn đội, người vừa đưa ra thắc mắc có chút nổi cáu.

"Hả? Cậu nói gì cơ Ginfrid? Vikdirlane hiện đang vắng mặt? Và dẫu vậy cậu vẫn dẫn mọi người đến đây để đối đầu với thứ bên trong ngọn núi kia? Cậu có bị điên không vậy? À mà không đúng. Tôi hẳn mới là kẻ bị điên và mù khi không chịu quan sát để rồi theo mấy người đến đây dù đang thiếu đi Vikdirlane."

Với thái độ và lời phàn nàn như thế, Ginfrid cảm thấy có chút khó chịu.

"Vikdirlane, Vikdirlane, lúc nào cũng Vikdirlane! Anh nói vậy là có ý gì hả Malnoth? Anh đang cho rằng nếu thiếu đi Vikdirlane thì chúng tôi sẽ không có bất kỳ cơ hội nào để đánh bại Beldore Volkatz hay sao?"

Cảm thấy dường như cuộc trò chuyện đang trở nên có phần căng thẳng, nên Malnoth đã bình tĩnh lại để nói rõ ý của mình hơn.

"Nghe này, tôi không có ý nói rằng nếu thiếu Vikdirlane thì chúng ta sẽ không có cơ hội nào để đánh bại Volkatz. Tuy nhiên nếu thiếu anh ta, thì chắc chắn cơ hội chiến thắng của chúng ta khi đấu với Volkatz sẽ giảm. Và đó là điều mà tôi không mong muốn."

Nghe Malnoth giải thích, Ginfrid cũng hoàn toàn hiểu, nhưng cuộc chiến lần này với anh ta là không thể dừng lại.

"Ồ, tôi hiểu. Điều anh không mong muốn đó thì với tôi cũng như vậy thôi. Nhưng đáng tiếc cho chúng ta là Vikdirlane vẫn sẽ không có mặt trong đợt này, trong khi kế hoạch đã bàn trước đó thì vẫn phải diễn ra. Do vậy anh muốn rút lui?"

Thấy Ginfrid đã rõ ý như vậy, Malnoth cũng bộc lộ rõ suy nghĩ của mình.

"Ừ, anh nói đúng ý của tôi rồi đấy."

Malnoth dứt lời và lập tức quay đi, để lại những người trong đội đang nhìn ở phía sau, trong khi đó Ginfrid cũng liền lên tiếng.

"Này, Malnoth! Anh có thực sự phải một  Hasekkazt không vậy? Tại sao lại hèn nhát như thế?"

Trước sự khinh thường của Ginfrid, Malnoth bỗng dừng bước và quay lại phía anh ta rồi đáp.

"Tôi không hề hèn nhát, và tôi thực sự là một Hasekkazt, vì tôi sẽ không chịu chết vô nghĩa như mấy người!"

Nói xong Malnoth lại quay người và tiếp tục bước đi, còn những người khác thì vẫn đứng đó và nhìn về phía người đàn ông này cho đến khi hình bóng anh ta khuất đi. Họ sau đấy mới tụ lại để bắt đầu một cuộc bàn luận.

"Giờ thì tính sao đây? Chúng ta lại vừa mất thêm một người tham chiến rồi."

Người này vừa kết thúc lượt lời của mình, thì một người khác lại đưa ra ý kiến.

"Theo tôi thì Malnoth nói cũng có ý đúng đó chứ. Bởi chúng ta đều thừa nhận rằng khả năng chiến đấu của Vikdirlane là ở một đẳng cấp khác so với chúng ta. Vì vậy khi chiến đấu với Volkatz mà thiếu đi anh ta, thì cơ hội chiến thắng của chúng ta sẽ giảm sút."

Với ý kiến như vậy, Coltky liền xen vào cuộc trò chuyện để bày ra quan điểm.

"Nhưng Ginfrid cũng đang có một kế hoạch tốt. Bởi trong cuộc chiến trước đó, Volkatz đã tiêu diệt một lượng Hasekkazt chúng ta, và hắn cũng đồng thời bị thương khá nặng trong cuộc chiến. Đó là lý do tại sao chúng ta phải tìm nơi ẩn náu của Volkatz, để rồi đến hôm nay mới có thể tập kích thứ sinh vật ấy. Còn nếu cứ tiếp tục chờ đợi cho đến khi Vikdirlane tham chiến cùng chúng ta, thì sợ rằng Volkatz đã lành lại vết thương. Đấy cũng là lúc, cơ hội chiến thắng của chúng ta khi đấu với thứ sinh vật đó sẽ giảm về không."

Sau khi nghe xong lời giải thích của Coltky, một người trong đội bỗng hướng sang phía Ginfrid mà nói.

"Vậy sao anh không giải thích rõ ràng kế hoạch của mình cho Malnoth hả Ginfrid?"

Thấy người này hỏi như vậy, Ginfrid cũng liền đáp lại.

"Trước đấy tôi đã giải thích rõ cho anh ta rồi. Nhưng gã đó tin tưởng vào Vikdirlane còn hơn cả kế hoạch của tôi, nên tôi cũng hết cách. Bởi vậy tôi đã lừa Malnoth rằng cuộc chiến lần này Vikdirlane sẽ tham chiến, do đó anh ta mới tới. Tuy nhiên suốt chặng đường căng thẳng và khi tới đích thì anh ta vẫn nhớ tới Vikdirlane. Mà thôi bỏ qua vấn đề này đi. Thay vào đấy hãy đưa ra quyết định của mọi người, tiếp tục cuộc chiến hay không?"

Dường như cảm nhận được sự chán nản trong lời nói của Ginfrid, một người đứng bên phải anh ta bỗng đưa bàn tay tới và vỗ vào lưng anh ta rồi nói.

"Này, đừng có nói kiểu như vậy chứ, cậu khiến tinh thần chiến đấu của chúng tôi suy giảm đấy. Dẫu sao cũng đã di chuyển tới đây, còn quay đầu lại để làm gì. Hơn nữa chúng tôi tin vào kế hoạch của cậu."

Người này khi vừa kết thúc lượt lời của mình, Ginfrid liền hướng ánh mắt qua những người khác trong đội như muốn hỏi ý kiến, và những người khác thấy vậy thì cũng hiểu ý, rồi tất cả bọn họ cùng gật đầu.

Trong giây lát Ginfrid đã cảm thấy tinh thần của mình trở nên thoải mái hơn, sự chán nản dường như cũng tan biến dần và thay vào đó là sự sôi sục muốn lao vào một cuộc chiến. Anh ta bỗng mỉm cười rồi nói.

"Tôi mừng vì mọi người đều có suy nghĩ như vậy. Nhưng tôi cũng mong rằng dẫu có phải ngã xuống trong cuộc chiến lần này, thì Beldore Volkatz cũng sẽ bị tiêu diệt. Chúng ta thực sự không thể để cho thứ sinh vật ấy tiếp tục tồn tại, vì hắn đang là mối đe dọa đến các khu vực sống trên Mosaltrak. Giết được, trước khi chúng ta bị giết."

Trước lời nói tỏ ra đầy quyết tâm của Ginfrid, mọi người trong đội đều gật đầu như muốn nói đã hiểu ý. Bất kỳ ai trong những người chiến binh đứng tại đây, cũng đều biết rằng trong cuộc chiến lần này, họ có thể sẽ phải đối mặt với cái chết. Mà với những người còn sống sót sau cuộc chiến, thì nhiệm vụ của họ sẽ phải đảm bảo rằng kẻ thù đã bị tiêu diệt.

Tiếp tục cùng bước đi trên mặt tuyết, những người chiến binh đang tiến thẳng đến lối vào bên trong ngọn núi, nơi có thể sẽ là cửa tử đối với họ.

Trong khi đó ở sâu bên trong ngọn núi, tồn tại một khoảng trống rất rộng lớn, và được khắc lên bề mặt của khoảng trống này là những đường hoa văn, còn nằm phía bên trên bề mặt là những cột đá đã được tạo khắc. Nhưng phải bỏ qua những chi tiết đó, khi ở chính giữa trên bề mặt của khoảng trống này, là một sinh vật màu đen với tư thế đứng khá giống con người, dường như nó đang trong trạng thái bất động.

Ngay trong khoảnh khắc đội chiến binh kia bước vào, thứ sinh vật màu đen đột nhiên đã tỉnh lại. Nó bỗng hướng đôi mắt màu tím đến phía những kẻ xâm nhập, rồi một giọng nói đồng thời phát ra.

"Các ngươi, những bộ giáp di động, trông thật quen mắt. Ta đã tiêu diệt rất nhiều rồi thì phải. Nhưng dám đến tận đây để tìm ta, thì sự dũng cảm đó quả thực đáng khen đấy. Và nếu như vậy, hãy để cái chết tiễn đưa các ngươi."

Sinh vật màu đen khi vừa kết thúc lời nói của mình, thì Ginfrid cũng liền nói theo.

"Đúng là đồng quan điểm nhưng trái đối tượng. Bọn ta hôm nay có mặt ở đây cũng là để tiễn ngươi về cõi chết đấy, Beldore Volkatz."

Lập tức một mũi tên được bắn ra từ phía một người chiến binh nhắm thẳng vào một bên mắt của Volkatz, nhưng đã bị sinh vật này vung cánh tay ra và đánh bay nó. Volkatz sau đó tạo ra hai thanh kiếm màu đen có phần lưỡi kiếm phủ luồng năng lượng màu tím được cầm ở hai tay, rồi hắn lao đến phía những người chiến binh. 

Trong khi đó những người chiến binh lúc này đã chia thành hai bên để cùng tấn công từ hai phía. Những ai sử dụng vũ khí tầm xa thì đứng sau để tấn công, còn ai sử dụng vũ khí cận chiến thì sẽ phân tán sự tập trung của kẻ địch, đồng thời chờ đợi cơ hội tung ra đòn chí mạng.

Sự phân bố như vậy thực sự đã tạo ra lợi thế cho những người chiến binh, khi mà Volkatz không thể tập trung để tiêu diệt từng người một. Nhất là ngay thời điểm này, hắn cũng đã yếu đi rất nhiều trong cuộc chiến trước đó.

Ở vị trí của Ginfrid, anh ta đã luôn làm rất tốt trong việc phân tán sự tập trung của Volkatz, đồng thời cũng gây ra được sát thương đối với hắn. Tuy nhiên lượng sát thương mà Ginfrid có thể gây ra là không nhiều, và cả những người khác cũng như vậy, khi phải tấn công trước lớp vảy rắn chắc được phủ kín cơ thể của Volkatz.

Dường như hiểu rằng nếu bản thân còn không thể đột phá trong cách thức tấn công, thì những người khác sẽ không thể có một thế tấn công tốt. Ginfrid do vậy lập tức di chuyển sâu vào trong tầm tiếp cận của Volkatz, nhằm tìm ra cho mình những sơ hở của đối phương. Hành động như vậy của anh ta cũng sẽ đưa anh ta vào một thế khó hơn, khi cần phải né được đòn tấn công của đối phương nhiều hơn là chặn được. Bằng không Ginfrid sẽ rơi vào nguy hiểm, vì bản thân anh ta sẽ không có một nhịp độ tấn công tốt, mà lại còn để đối phương có được nó.

Và khi hành động, Ginfrid đã làm được điều đó. Anh ta tiến vào bên trong tầm tiếp cận của Volkatz, khiến hắn chuyển sự chú ý đến anh ta để tấn công, nhưng đã bị anh ta tránh hết và đồng thời phản công ngược lại. Kết quả như vậy đã làm cho Volkatz bị rối loạn trong xử lý tình huống, khi ngay lúc này những người chiến binh khác cũng đã ở trong một thế tốt để có được một đòn đánh chất lượng đến hắn. 

Liên tiếp những đòn tấn công mạnh đánh thẳng vào cơ thể của Volkatz, tạo ra một lượng sát thương lớn lên cơ thể hắn và làm nhịp độ tấn công của hắn bị chững lại. Tận dụng ngay khoảnh khắc đó, bên phía của Ginfrid cũng lao tới tấn công, khiến Volkatz chuyển sự chú ý đến phía họ nhưng lại bị những mũi tên từ xa lao tới cản trở. Hắn do vậy lần nữa chuyển sự chú ý, liền hướng ánh mắt đến phía những mũi tên lao đến và sử dụng thanh kiếm trong tay rồi chém đứt chúng.

Trong cùng thời điểm đó, những người chiến binh ở bên phía còn lại cũng áp sát tấn công, tạo ra một lượng sát thương lên cơ thể Volkatz cũng như làm nhịp độ chuyển động của hắn bị chững lại. Cứ vậy hai bên xen kẽ hành động, kết hợp cả tác động của những người tấn công tầm xa, làm cho Volkatz dường như không thể chống đỡ. Và nếu tiếp tục nhận lấy những tổn hại như vậy, thì việc hắn ngã xuống trong cuộc chiến là sẽ xảy ra.

Volkatz bắt đầu cảm nhận được rằng thể xác của bản thân dường như đã không thể tiếp tục chiến đấu, hắn vì vậy phải kích hoạt nguồn sức mạnh của mình. Bỗng chốc một cầu năng lượng màu tím bao phủ lấy cơ thể Volkatz rồi chuyển động, còn bề mặt thì rung chuyển và dần nứt ra.

Nhận thấy diễn biến trước mắt có vẻ không ổn, những người chiến binh đứng gần Volkatz tức khắc di chuyển lùi về phía sau, cách hắn một đoạn rất xa. Còn tại vị trí của Volkatz, cầu năng lượng bao quanh cơ thể hắn đang dần co hẹp, cho đến một kích cỡ nhất định thì nó bỗng phát nổ rồi tạo ra nguồn năng lượng lan tỏa xung quanh với một bán kính nhất định.

Lúc này khi đã được kích hoạt sức mạnh, ngoại hình của Volkatz có phần thay đổi. Rất nhiều vị trí trên cơ thể hắn phát ra một nguồn ánh sáng màu tím, còn một số nơi thì tỏa ra nguồn năng lượng cũng màu như vậy, và đôi mắt hắn cũng rực lên một màu ấy.

Bỗng hướng đôi mắt đến phía những người chiến binh, Volkatz giờ đây tỏa ra một khí thế hoàn toàn khác, một khí thế dường như có thể nuốt chửng những người chiến binh vào bên trong nỗi sợ. 

Quan sát trong một khoảnh khắc, và rồi với tốc độ đã thay đổi lớn, Volkatz lao vút đến phía một người chiến binh, người mà ban nãy dám đơn độc khiêu chiến hắn, chẳng ai khác ngoài Ginfrid.

Một đường kiếm tay phải của Volkatz chém ngang đến vị trí của Ginfrid tại phía bên trái, khiến anh ta phải đưa dọc thanh kiếm trước mình để chặn lấy đòn tấn công. Tuy nhiên lực tác động là quá lớn, nó đánh bay Ginfrid lệch về phía bên phải và đồng thời làm anh ta ngã xuống bề mặt. Nhưng vẫn chưa dừng lại, Volkatz bỏ mặc những người chiến binh đứng gần đó và tiếp tục lao tới chỗ Ginfrid. Hắn đưa đường kiếm từ phía trên giáng xuống vị trí mà anh ta đang ngồi bệt trên bề mặt.

Khoảnh khắc lúc này dường như chẳng ai có thể nghĩ khác kết cục là thanh kiếm của Volkatz sẽ chẻ đôi người Ginfrid, thì một mũi tên từ đâu lao tới phía hắn nhắm thẳng vào đầu, khiến hắn phải theo phản xạ mà né mũi tên, ngay khi mũi tên vừa đi qua trước mắt hắn.

Vẫn chưa định hình được sự việc, còn tính đưa ánh mắt hướng phía mũi tên lao tới thì Ginfrid đã đâm thanh kiếm đến phía Volkatz, làm hắn tức khắc vung thanh kiếm tay trái vào thanh kiếm của anh ta để phá đi đòn tấn công. Cả hai sau đó cùng lùi lại một đoạn để quan sát diễn biến vừa rồi. Lúc này giọng nói của một vài người chiến binh đã thốt lên.

"Malnoth?"

Trước sự ngạc nhiên của những người chiến binh, một người với bộ giáp phủ kín toàn thân và cây cung trong tay đang đứng gần lối ra vào của khoảng trống bên trong ngọn núi bỗng tỏ ra có chút càu nhàu.

"Đúng là lũ ngốc mấy người! Ngay từ đầu tôi đã nói đừng có chiến đấu với Volkatz khi lực lượng còn đang thiếu rồi mà! Nhưng mà bỏ qua lời tôi nói đi, vì giờ tôi cũng là tên ngốc rồi."

Dứt lời, Malnoth dần tiến sâu vào bên trong khoảng trống ở trong ngọn núi hơn, người đàn ông này cũng đã sẵn sàng cho một cuộc tử chiến.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play