Biện Ái Pháp Tắc

Chương 27


9 tháng

trướctiếp

Đi vào trong phòng làm việc của chủ nhiệm, vừa đóng cửa, vừa xoa xoa cái cổ, kéo một cái ghế, tùy ý ngồi xuống: “Án gì thế lãnh đạo?”
"Lần này cho cô một cơ hội, án tố tụng hành chính?" Chủ nhiệm rất khách khí rót cho cô một ly trà nóng, Kỳ Tham vừa nghe xong mấy lời này của hắn thì trực tiếp đứng bật dậy: “Xin anh tha cho tôi đi. Tôi chưa từng nhận vụ án tố tụng hành chính nào cả. Anh đi mời cao nhân khác đi. Tạm biệt! Chúng ta sang năm gặp lại! Chúc anh tân xuân vui vẻ đại cát trước hai tháng nha!”
Chủ nhiệm lập tức vỗ bàn hô to: “Nha đầu chết tiệt cô đứng lại cho tôi! Bây giờ cánh đủ cứng rồi nên muốn nhận án thì nhận, không nhận thì không nhận đúng không? Ngày trước tôi dẫn theo cô sao không thấy cô chảnh như vậy? Hôm nay nhờ phúc của cô mà bên ngoài có thêm một tiểu nha đầu mới, có phải cô cũng định đào tạo cô bé thành người chảnh chọe như cô bây giờ không hả?”
Kỳ Tham không thể làm gì khác là xoay người quay trở về: “Phải, coi như niên muội kia của tôi đến không đúng lúc đi. Nhưng chủ nhiệm anh mới chảnh đó, không phải bình thường chỉ cần anh nổi giận thì tôi đều ngoan ngoãn nghe lời sao, nói đi, cụ thể là án tố tụng hành chính gì?”
Nửa tiếng sau, Kỳ Tham vừa ôm cổ vừa nhanh chóng tiến về phía sảnh làm việc chung, gõ gõ lên bàn làm việc mà Phú Tường còn đang dọn dẹp: “Đi, theo tôi ra ngoài một chuyến.”
"Làm gì ạ?" Phú Tường ngây ngốc hỏi, Kỳ Tham sảng khoái nói: “Không phải đã nói để em đi theo tôi xử lý vụ án sao? Bây giờ có cơ hội rồi, mau lên!”
"A! Em biết rồi!" Phú Tường vội vàng vứt khăn lau, cầm áo khoác và ví da ba chân bốn cẳng theo sát Kỳ Tham.
Kỳ Tham xuống lầu lấy xe, một đường từ trung tâm thành phố đến xa lộ không nói một lời, Phú Tường nhìn dáng vẻ của cô không vui lắm, không dám tùy tiện hỏi thăm, chịu đựng lòng hiếu kì mãnh liệt nhìn chằm chằm con đường nhựa màu đen phía trước. Cuối cùng xe rẽ vào một con đường gồ ghề bên cạnh cao tốc nào đó, dọc theo con đường đất bụi bay mờ mịt đi đến một sườn núi lớn, sau một hồi ngồi trên xe lắc lư như điên, cũng may mà xe không trượt xuống sườn núi mà an toàn leo lên đến chỗ cao nhất. Xe dưới sự điểu khiển của Kỳ Tham không ngừng lao về phía trước, cuối cùng sau khi đi xuyên qua một bụi cỏ dại thì xuất hiện một cái dốc cao giống như không có đáy, đang lúc Phú Tường muốn hô to cứu mạng thì xe đã ngừng lại.
"Xuống xe đi." Kỳ Tham buồn cười nhìn dáng vẻ cô bé lén lút lau mồ hôi, tháo đai an toàn bước xuống xe. Đi đến đầu xe, Kỳ Tham đưa mắt nhìn đằng trước, bên dưới sườn núi xa xa kia là một cái thôn nhỏ có bố cục rời rạc tán loạn, mỗi ngôi nhà mang mỗi hình dáng khác nhau, có nhà trệt cũng có nhà ngói, có đại viện cũng có nhà nhỏ hai lầu, thấy thế nào thì cũng khiến người khác cảm thấy không được tự nhiên. Nhưng mà cho dù như vậy thì nhìn tổng thể bên ngoài thôn trang vẫn rất sạch sẽ, nhất là con đường lớn nối liền thôn trang và quốc lộ được đổ xi măng cứng rắn, bên đường còn trồng mấy loại hoa dại không biết tên, phía Đông của thôn còn khu ẩm thực, trồng rất nhiều loại rau củ quả, dáng vẻ rất thịnh vượng.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp