Buổi sáng ngày hôm sau khi Đường Dục tỉnh dậy thì cảm thấy dưới đầu có chút cộm, cậu mở cái gối ra thì thấy… Ai đã đặt cái này ở dưới gối của cậu vậy?
Chốt an toàn kêu cạch cạch hai tiếng làm cho Tần Thời Luật tỉnh lại, khi mở mắt ra thì thấy Đường Dục giống như một cậu bạn nhỏ đã tìm được món đồ chơi mới mà khoanh chân ngồi trên giường, cúi đầu nghịch khẩu súng đó.
Tối qua Tần Thời Luật cứ ngủ rồi lại tỉnh, chỉ sợ Đường Dục sẽ làm theo như lời của Khương Bá Ngôn nói, là nửa đêm sẽ ngồi dậy mà nạp đạn hay gì đó.
Tần Thời Luật đưa tay sờ eo Đường Dục: “Đừng nghịch lung tung.”
Đường Dục thấy anh đã tỉnh, ôm khẩu súng mà nằm vào lòng anh: “Tần Thời Luật, anh nhìn xem, có khẩu súng dưới gối của em, là anh để à?”
Tối hôm qua sau khi Đường Dục ngủ say thì Tần Thời Luật đã gỡ hết đạn trong súng ra, anh ôm người ấy và hôn lên tóc cậu, không nói ra chuyện hôm qua mộng du: “Ừm, để giúp em xua đuổi tà ma.”
“Anh mê tín thật đấy.” Đường Dục mở hộp đạn ra, thấy bên trong đều trống không, giơ lên ​​cho Tần Thời Luật xem: “Ngay cả đạn cũng không có, thì chỉ dọa ma thôi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play