Những người khác bị cảm đều sẽ uống thuốc, nhưng riêng Đường Dục bị cảm thì sẽ lại uống trà, cậu uống trà nóng nhiều đến mức đã tự mình chữa khỏi bệnh.
Lúc đang ăn cơm tối, thì Tần Thời Luật hỏi cậu: “Nghe thím Trương nói hôm nay em cãi nhau với khách mà em mời tới à?”
Đường Dục trước đây chưa từng cãi vã với ai cho nên đã lắc đầu nói: “Không phải cãi nhau, chỉ là ông ta nói những điều khiến tôi không vui, nhưng ông ta đã xin lỗi tôi rồi.”
Tần Thời Luật có thể tưởng tượng ra dáng vẻ của Đường Dục lúc nói “Tôi tha thứ” khi được người khác xin lỗi mình, thật là dễ thương chết người.
Tần Thời Luật: “Từ khi nào mà quen được người ở sở nghiên cứu vậy?”
Tần Thời Luật nghi ngờ có phải cậu mắc chứng ám ảnh xã hội kỳ lạ nào đó hay không, những người quen biết luôn khiến anh bất ngờ.
Đường Dục chậm rãi giải thích: “Không phải sở nghiên cứu, là viện khoa học Nông nghiệp, trước đây tôi từng nói với anh rồi, bây giờ tôi là nhà tạo giống của viện khoa học Nông nghiệp.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play