Nhiều xe cứu thương như vậy, Đường Dục là người duy nhất bị thương, những người khác mặc dù bị kẹt ở bên trong mấy tiếng đồng hồ, nhưng ngoại trừ có chút thiếu dưỡng khí thì không sao cả.
Có Vương Tô và giáo sư Mã thuyết phục, Đường Dục đành phải về nhà dưỡng thương.
Lúc đầu Vương Từ và Dư Lạc Dương biết Đường Dục bị thương còn bày tỏ sự quan tâm và chia buồn với bạn bè, sau này khi biết cậu là người duy nhất bị thương, an ủi thành nghi vấn… Sao cậu bị thương lại bị thương được vậy?
Đường Dục không biết mình làm như nào, cậu đổ cho thiết lập nhân vật, bia đỡ đạn mà, chắc chắn luôn gặp xui xẻo.
Ngày hôm sau, Tần Thời Luật đưa Đường Dục đến bệnh viện để thay băng, trên đường trở về, điện thoại di động của Đường Dục đổ chuông rất nhiều lần, khi cậu bấm xem, toàn là những lời chế giễu…
Dư Lạc Dương: "Ha ha ha ha, trời ạ, cậu đá lùi à?"
Vương Từ: "Ha ha ha xin lỗi ông nhỏ, cháu không muốn cười, nhưng cháu thực sự không thể nhịn được."
Lý Hy Nhã: "Trời ạ, đây đúng là cậu chứ, muốn tôi buồn cười chết à?"
Nhìn vào ảnh chụp màn hình mà họ gửi đến, Đường Dục chết lặng.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT