Dư Lạc Dương ngủ đến mười giờ, cuối cùng do Đàm Nam Sơn gõ cửa đánh thức anh cậu ấy, đêm qua cậu ấy uống nhiều quá nên đầu nặng trĩu.
Cậu ấy và Đàm Nam Sơn đến tìm Đường Dục, cửa vừa mở ra, Dư Lạc Dương liền nhắm mắt lại bắt đầu oán trách: "Sao cậu không gọi tớ dậy? Đã gần trưa rồi, không phải đã nói hôm nay chúng ta phải đi…cái quái gì vậy!" Do quá sợ hãi mấy chữ cuối biến đổi như đường núi .
Tự dưng thấy khuôn mặt Tần Thời Luật xuất hiện, tóc gáy Dư Lạc Dương sợ hãi dựng thẳng, cậu nhảy ra sau lưng Đàm Nam Sơn, thầm nghĩ có lẽ do mình chưa tỉnh, nếu không sao có thể nhìn thấy Diêm Vương?
Đàm Nam Sơn không ngạc nhiên khi thấy Tần Thời Luật mặc áo choàng tắm của khách sạn xuất hiện trong phòng của Đường Dục: "Đến khi nào vậy?"
Sắc mặt Tần Thời Lục không tốt lắm: "Tối hôm qua."
Đàm Nam Sơn liếc vào trong phòng nhìn mọt cái: "Buổi trưa cùng nhau ăn cơm được không?"
Đây là một câu hỏi, không phải là một lời mời, vấn đề rõ ràng không phải là Tần Thời Luật có thể hay không.
Sắc mặt Tần Thời Luật âm u lườm Đàm Nam Sơn: "Để tôi hỏi em ấy.”
Một người chưa được thoả mãn bị ép dừng, sau đó còn bị mắng tới nửa đêm, thật sự không thể tỏ ra tốt đẹp với người khác ngoại trừ Đường Dục.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT