Hoắc Quân có một đặc điểm đó rất thích tìm hiểu những thứ này, nhưng ông ta chỉ muốn kiếm tiền nên không hiểu rõ lắm, mấy năm đầu đã từng bị lừa đến phá sản, nhưng chơi đồ cổ có lỗ cũng có lãi, tục ngữ nói để đồ cổ càng lâu càng lãi, chỉ cần lão, không ai có thể dừng chơi trò này.
Chậu sáu tai này luôn được ông ta cất giữ trong kho như bảo vật của cửa hàng, nhưng ông ta không hề biết nó là một cái bồn tiểu!
Cho đến tận giữa trưa, Hoắc Quân nghĩ lại vẫn cảm thấy khó chịu: "Mẹ kiếp, mấy lão khốn kiếp đó đều nói bản thân tinh mắt lắm, vậy mà không ai nói đó là cái bô!"
Đàm Nam Sơn cười suốt cả đường đi, nói: "Có lẽ họ biết, chẳng qua là không muốn nói cho ông thôi."
Hoắc Quân mắng: "Như vậy đúng là thất đức!"
Hoắc Quân đột nhiên nhìn về phía Đàm Nam Sơn, Đàm Nam Sơn vội vàng nói: "Đừng nhìn tôi như vậy, hôm nay tôi tới gặp “bảo bối” của ông.”
"Đi, đi, đi." Hoắc Quân đáp: "Bảo bối cái khỉ, hôm khác bán!"
Hoắc Quân đưa thực đơn cho Đường Dục: "Muốn gọi món gì cũng được, bữa này tôi đãi. Đúng rồi, cậu đúng là giỏi, còn trẻ nhưng lại biết nhiều, biết cả bô tiểu.”
Đường Dục, Dư Lạc Dương và Vương Từ cùng nghiên cứu thực đơn, bọn họ chưa từng ăn món ăn của Miến Giang, trước khi đến đây, Dư Lạc Dương đã tìm trên mạng mấy nhà hàng, nên giờ đều nghe theo Dư Lạc Dương.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT