Khương Bá Ngôn đến để chống lưng cho Đường Dục không chỉ nói miệng, mà ông còn mang theo luật sư và giấy chuyển nhượng cổ phần của tập đoàn Kình Hải, cũng đồng thời tuyên bố trước mặt mọi người rằng 30% cổ phần của tập đoàn Kình Hải thuộc về Đường Dục.
Lâm Miễn cũng không chịu thua kém gì, mà tạm thời lấy ra 20% cổ phần: “Cổ phần còn lại là cho Thời Luật, nhưng cháu đừng lo, nếu Thời Luật dám làm điều gì có lỗi với cháu, thì nó đừng hòng lấy mà được một xu trong số cổ phần này, tất cả đều là của cháu.”
Tần Phương Sung cảm thấy bọn họ đều điên rồi, đặc biệt là sau khi nghe thấy những lời của Lâm Miễn.
Tần Thời Luật không chút để ý: “Khương tổng và cậu đều đã hào phóng như vậy, nếu cháu không tỏ rõ ý thì dường như không được hay cho lắm. Cổ phần của Đằng Phong—”
Tần Thời Luật còn chưa nói xong đã bị Tần Phương Sung cắt ngang: “Cháu dám! Ta còn chưa chết đâu, ta xem ai dám động vào cổ phần của Đằng Phong!”
Kỷ Bạch thực sự là rất chướng mắt với ông cụ nhà họ Tần này, ngoài việc có chút tiền ra, thì ngay cả quyền lực cũng phải dựa vào nhà họ Lâm, vậy mà còn dám mặt dày kén cá chọn canh với Đường Dục, anh ta nháy mắt với Đường Dục: “Tần tổng ở Đằng Phong làm việc chăm chỉ nhiều năm như vậy, thế mà ngay cả quyền lên tiếng cũng không có, tôi thì khác, cổ phần của tập đoàn Kỷ Phàm do tôi quyết, có cần cân nhắc đến tôi không?”
Đường Dục hiểu được ánh mắt này của Kỷ Bạch, theo lời anh ta nói mà bày ra dáng vẻ do dự, thấy vậy, thì Tần Phương Sung bất ngờ hối hận vừa rồi miệng nhanh hơn não.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT