“Ồ, không tệ. Lúc trước sư tỷ của ngươi cũng làm được điều này khi tu vi tới tầng thứ sáu, tư chất của ngươi không bằng nó nhưng lại ngang với nó, xem ra cũng chịu khó đấy.”  

Trong Thất Sát động, hiếm khi Trương Liệt Cuồng mở miệng khen ngợi Ninh Dạ.  

Tuy Trương Liệt Cuồng và Minh Tứ Dã đã truyền đao ý kiếm ý cho Ninh Dạ, nhưng những thứ này không liên quan tới thành tựu Sát Thân đao.  

Nếu nói Thất Sát đao là căn cơ, như vậy đao ý kiếm ý chỉ là thương tổn kèm theo, hai bên không phải một thể. Vì vậy Ninh Dạ có thể tu luyện Sát Thân đao tới đại thành khi tu vi còn trong tầng sáu đúng là nhờ sự nỗ lực của bản thân y.  

Thấy thỏa mãn với tốc độ tiến bộ của Ninh Dạ, Trương Liệt Cuồng cũng nói nhiều hơn một chút: “Tiếp tục tu luyện đi, Tu vi hiện giờ của ngươi còn chưa đủ để tu luyện Sát Khí đao. Sát Tâm Sát Thân đại thành là điểm cuối nhưng cũng là điểm bắt đầu. Bây giờ ngươi mới chỉ hoàn thành việc tu luyện cơ bản, sau này phát triển ra sao phải dựa vào bản thân mình. Con đường tu hành có ngàn vạn lối, cho dù là cùng một loại đao pháp cũng có lựa chọn khác biệt. Sư tỷ của ngươi, Lăng Vô Duyệt đi theo con đường cực chiến, một đao chém ra có địch không có ta, vì vậy không chú trọng bản thân mà chú ý tới sát lực nhiều hơn. Phá thuẫn hủy phòng ngự như thái rau bổ dưa, cho dù có pháp bảo hộ thân cũng khó lòng chống cự. Nhưng con đường này quá nguy hiểm, một khi gặp cao thủ, thất bại cũng là chết. Còn ngươi, ngươi có con đường riêng của mình, ta sẽ không can thiệp.”  

“Đệ tử đã hiểu.”  

Đúng là Ninh Dạ sẽ không đi theo đường của Lăng Vô Duyệt.  

Tuy trong lòng y có thù hận nhưng y tuyệt đối không phải người không để lại đường lui.  

Thất Sát đao có con đường cực chiến, cũng có con đường tăng cường cơ thể, thậm chí còn có phương pháp bảo vệ.  

Chỉ có điều nếu Thất Sát đao đi theo con đường bảo vệ sẽ là lẫn lộn đầu đuôi, vì vậy Ninh Dạ muốn chọn con đường tăng cường cơ thể hơn.  

“Ta nghe nói ngươi dùng công tích đổi lấy mực phù giấy phù? Có thể chế tạo được phù chú lục phẩm rồi?” Giọng nói của Trương Liệt Cuồng đột nhiên thay đổi, lại xoay sang vấn đề cũ, nhắc lại phù đạo của Ninh Dạ.  

Ninh Dạ hơi ngượng ngùng: “Tính tới giờ mới làm được có ba tấm.”  

Trương Liệt Cuồng hừ một tiếng: “Đệ tử của Thất Sát Thiên Đao ta mà lại dùng tài nguyên tu luyện phù đạo, khi bạo phát lại là Nhật Luân kính. Nếu không phải Sát Thân đao của ngươi đại thành sớm, ta thật sự nghi ngờ không biết từ sáng tới tối rốt cuộc ngươi làm cái gì.”  

Cảm giác của Trương Liệt Cuồng về Ninh Dạ hiện giờ chính là, rõ ràng gặp một học sinh ưu tú nhưng suốt ngày chỉ nghịch ngợm gây sự, không lo việc chính, thế nhưng mỗi lần kiểm tra lại luôn có thành tích ưu tú.  

Đúng là muốn mắng muốn chửi cũng chẳng làm được, cuối cùng đành lắc đầu: “Thôi vậy thôi vậy, ta nhắc lại mấy chuyện này làm gì. Nhưng nếu Sát Thân của ngươi đã đại thành, cũng đã đến lúc cho ngươi chút thử thách.”  

Hả?  

Ninh Dạ không hiểu.  

Trương Liệt Cuồng đã nói: “Đao của Thất Sát là trưởng thành trong lúc chiến đấu, đặc biệt là sau khi đại thành càng cần chiến đấu mới có thể xây dựng nền móng vững chắc cho phương hướng tương lai. Năm đó sau khi sư tỷ của ngươi đại thành, ta đã bảo con bé tới ven bờ Đông hải, lấy mật của Quỷ Sa. Bây giờ ngươi cũng đã đại thành, cũng nên sắp xếp một nhiệm vụ chiến đấu để thử thách ngươi.”  

Ninh Dạ hiểu ý, nói: “vâng!”  

Trương Liệt Cuồng nói: “Ngươi hành động luôn có chủ kiến, ta không cần đưa cho ngươi mục tiêu rõ rệt gì. Thế này đi, trong vòng nửa tháng ngươi phải tìm được một yêu thú có tu vi không thấp hơn bản thân, nhưng nếu đối phó với cảnh giới Tàng Tượng trở xuống, ngươi phải bảo đảm không sử dụng bất cứ phù lục nào.”  

“...”  

Ngươi biết cách bố trí quá nhỉ.  

Nhưng Trương Liệt Cuồng đang muốn kiểm tra đao đạo của y chứ không phải có ác ý, Ninh Dạ đành nói: “Đệ tử đã hiểu, nhất định không phụ lời dạy của sư tôn!”  

——————————————  

Thiên Tú các.  

Cừu Bất Quân hút tẩu xoành xoạch, đập tẩu thuốc xuống chân vài cái, đổ hết tàn thuốc đi đổi sang thuốc mới rồi nói: “Chuyện Tây hà con làm tốt lắm, chỉ có điều Tục Mệnh tán lại hơi dư thừa. Con không sợ Doãn Thiên Chiếu phát hiện ra điều gì à?”  

Ninh Dạ trả lời: “Hắn sẽ không phát hiện. Con không hạ độc nhưng trong Tục Mệnh tán có chứa Ly Dương thảo mà trong độc châm mà hắn trúng lại có Thử Đài, hai thứ này kết hợp lại có thể khiến nam nhân không thể lên nổi. Chưa nói tới chuyện chưa chắc hắn đã tra ra được, cho dù có tra được thì...”  

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play