Hải Yến hất cao mặt nhìn Bình Nhi: "Được tôi sẽ đợi, nếu mười phút nữa anh ấy vẫn chưa ra tôi sẽ hỏi tội cô."
Bình Nhi mỉm cười cực kỳ kiềm chế, nếu là kẻ nào đó ở ngoài đường dám lên giọng một cách vô lý như vậy nhất định sẽ ăn ngay một cái tát từ cô.
Khoảng mười phút sau, Lý Lập Thành xuất hiện với chiếc áo khoác ngoài và chìa khóa xe trong tay, hắn sải bước về phía trước, Hải Yến đi sát theo sau với một nụ cười tươi đến mức giả tạo. Lý Lập Thành dừng lại ở bàn làm việc của Thiệu Duy, sau khi nghe anh ấy báo tên nhà hàng đã được đặt, hắn đi thẳng ra thang máy cùng Hải Yến.
Xung quanh mọi người đều hiện lên vẻ mặt hóng chuyện, nhìn thấy Tần Tiếu huơ tay múa chân mặt vô cùng biểu cảm, Bình Nhi biết nhất định là đang buôn chuyện với người khác. Ai cũng đều thấy cảnh tượng vừa rồi, chiều cao của Hải Yến không cách biệt mấy so với Lý Lập Thành, cả hai đều có ngoại hình nổi bật. Tin đồn lan truyền trong cơ quan nhanh như gió, đến giờ tan làm đã có hơn một trăm phiên bản khác nhau xoay quanh câu chuyện của hai người họ.
"Bất ngờ chưa mấy bà! Cuối cùng tôi cũng thấy sếp Lý có phụ nữ."
"Sếp Lý hẹn hò rồi, bạn gái là nữ đồng nghiệp mới đó."
"Sếp Lý không phải là gay à, sao lại có bạn gái?"
Hải Yến xuất hiện, chưa biết thực hư ra sao nhưng đã có khối cô thất tình. Thái độ của Bình Nhi mặc dù không tránh khỏi nghi ngờ tuy nhiên vẫn cư xử bình thường không quá nồng nhiệt.
Buổi tối ở nhà Lý Lập Thành, đầu óc Bình Nhi hơi lơ đãng, sau bữa ăn hắn ra ban công nghe điện thoại, cửa kính khép hờ, rèm cửa cũng được kéo lại phân nửa, thỉnh thoảng cô liếc nhìn hắn. Trong lúc nói chuyện, Lý Lập Thành châm một điếu thuốc, bên ngoài gió thổi mạnh, đốm lửa trên đầu ngón tay sáng lên trong bóng tối, làn khói mơ hồ phủ lấy gương mặt góc cạnh, hắn không mặc áo để lộ thân trên rắn rỏi, đôi chân dài bắt chéo, cau mày nói chuyện không ngừng.
Bình Nhi cuộn người trên ghế sofa, chiếc áo phông vừa mỏng vừa rộng làm cô hơi lạnh, với tay lấy điều khiển ti vi đặt trên bàn vô thức chuyển kênh nhưng tâm trí đã trôi đi đến nơi xa nào đó.
Trình Hải Yến và Lý Lập Thành liệu có mối quan hệ yêu đương như mọi người đồn thổi, hắn đã rất tuân thủ ba nguyên tắc mà Bình Nhi đặt ra thế mà bây giờ bản thân lại cảm thấy khó chịu. Lý Lập Thành bước vào, hắn dập tàn thuốc và đóng kín rèm cửa, xoa đầu Bình Nhi khi thấy cô đang đứng dậy chuẩn bị dọn dẹp chén đũa của bữa tối: "Đi tắm đi, để đó sáng mai cho người giúp việc làm."
Bình Nhi chậm rãi nói: "Ừm, anh mặc áo vào đi kẻo bị cảm."
Lý Lập Thành khá nuông chiều cô, hiếm khi hắn yêu cầu cô làm gì đó trong nhà, nếu cô lười biếng thông thường hắn sẽ tự làm hoặc đơn giản hơn là để người giúp việc làm giúp. Gần đây thời gian Bình Nhi ở nhà Lý Lập Thành còn nhiều hơn ở nhà cô, càng ngày Bình Nhi loạn, cô chẳng bao giờ làm việc nhà đã vậy còn bày bừa, khi hắn ở nhà cô, những chiếc áo sơ mi của hắn bao giờ cũng nhăn nhúm, Lý Lập Thành cũng chưa một lần nào nhờ cô ủi. Mặc dù Bình Nhi đã quen sống một mình, nhưng có Lý Lập Thành cũng không là cô thấy bất tiện chút nào.
Lý Lập Thành đã tắm rửa sạch sẽ, mắt nhằm hờ, đầu tựa vào giường. Bình Nhi vừa gội đầu xong, vừa lau tóc vừa đi tới. Hắn ngửi thấy mùi thơm hương hoa thoang thoảng, cô đi về phía hắn chiếc váy ngủ cổ hơi rộng, khi cúi xuống nụ hoa nhỏ hồng hào đều được Lý Lập Thành thu vào mắt.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT