Không thể sao.
Yêu cầu tìm người kết hôn không phải rất đơn giản sao, chỉ cần nữ là được.
Mọi thứ dường như rất đơn giản và dễ hiểu. 
Trái tim nhỏ bé của anh Triệu không thể chịu được sự k1ch thích lớn như vậy, còn tưởng rằng cô đang nói đùa, nhưng Vân Nguyệt đã nhấc điện thoại của cô ấy lên, gọi một cuộc điện thoại.
anh Triệu muốn ngăn cản, nhưng lại bị nghẹn trong cổ họng, không nói được lời nào.
Người ở đầu dây bên kia không trả lời điện thoại trong giây lát, nhưng cũng không lâu sau thì nhấc máy, giọng nam vẫn lạnh lùng như trước: “A lô?”
Môi Vân Nguyệt uống qua ly nước, có chút ẩm ướt, giọng nói ngọt ngào dễ nghe: “Tối mai có muốn cùng nhau dùng bữa không? Nhân tiện tôi sẽ trả lại áo khoác và ô cho anh.”
Thời gian ăn tối của những người này được cho là rất quý giá. 
Bị từ chối hoặc là hoãn lại đều là chuyện hết sức bình thường.
Cả Vân Nguyệt và anh Triệu đều đã chuẩn bị sẵn sàng, nhưng một lúc sau, bên kia điện thoại đưa ra câu trả lời: “Có thể được.”
Thật là dứt khoát.
Vân Nguyệt nói: “Vậy thì tôi sẽ gửi địa chỉ cho anh sau.”
Cuộc trò chuyện giữa hai người họ quá đơn giản và trong sáng, nghe qua có thể nói là bạn bè, hoặc có thể nói họ là những người xa lạ mới gặp mặt một hai lần. 
Toàn bộ quá trình làm cho anh Triệu trợn mắt há hốc mồm.
Cuối cùng anh hỏi: “Thật sự là em sẽ đi tìm người để kết hôn sao?”

Vân Nguyệt cúi đầu tìm một nhà hàng thích hợp, thản nhiên nói: “Nhìn em giống đang nói đùa lắm sao?”
 “Cho dù là bạn cùng trường, cho dù là em có mục đích, nhưng lần này không phải là quá rõ ràng rồi sao?” Anh Triệu kinh ngạc, không phải anh không muốn đóa hoa thanh tú do chính mình trồng tự chiến đấu trèo lên, mà là lần này trèo như vậy có phải là quá cao không.
Đùng một phát bay vọt l3n đỉnh cao của kim tự tháp sao?
Bỏ qua những cuộc trò chuyện, câu dẫn, ngủ với nhau mà trực tiếp tiến thẳng đến chuyện hôn nhân sao? 
“Còn nữa, em tưởng nhị thiếu gia là đồ ngốc sao? Anh ta liệu có biết em tiếp cận anh ta chỉ để có được điều kiện tốt hơn không? Em biểu hiện rõ như vậy cũng  khiến người đó lùi lại thôi, đúng là điên mà.”
Anh Triệu tận tình khuyên bảo, muốn làm cho Vân Nguyệt rối trí mà đổi ý, nhưng cô gái ngồi đối diện anh lại rất điềm tĩnh, với khuôn mặt xinh đẹp thanh thoát, đôi mắt đang kiềm chế cảm xúc.
Điên hay không cô không cần biết.
Cô chỉ biết những chuyện trong quá khứ Mộ Thanh Lương, cô sẽ không để yên đâu.

Ở thành phố Bắc có rất nhiều khách sạn và nhà hàng, nhưng nhìn chung mức độ tiêu dùng không cao, một bữa ăn vài nghìn tệ là chuyện thường tình.
Có quá nhiều nhà hàng, Vân Nguyệt không đủ khả năng chi tiêu, nhưng cũng không thể chọn nơi quá tệ. 
Ngày hôm sau giữa giờ quay, cô vẫn đang tìm kiếm một nhà hàng thích hợp.
Tốt nhất là nên chọn nơi có mức tiêu thụ bình quân đầu người ở một mức giá nhất định, môi trường thanh lịch và sự riêng tư tốt. 
Trong cuộc sống hiện đại, nhiều người thích check in hơn là đi ăn, hoặc chỉ thích đến những cửa hàng trực tuyến của những người nổi tiếng trong đám đông, dẫn đến một số nhà hàng hơi bị ít người đến.

Vân Nguyệt nhìn vào giá của phòng ăn riêng, không nằm trong phạm vi tiêu dùng mà cô có thể chi trả được. 
Ngay khi định chuẩn bị quay lại giao diện trang chủ, một giọng nữ ghé vào tai cô: “Cô đang làm cái gì đấy?” 
Ngẩng đầu lên nhìn, nhận ra đây là hotgirl mạng đang đảm nhiệm vai nữ chính trong đoàn.
Đôi mắt Vân Nguyệt thoáng tránh đi: “Không có gì đâu.”
Thường thì họ chỉ là bạn diễn với nhau, không giao tiếp nói chuyện quá nhiều.
Hotgirl mạng có chút quen thuộc, lần trước khi còn đang ngồi trong ô tô, cô nói thẳng như hai người quen biết nhau: “Tôi nhìn thấy rồi, cô đang tìm nhà hàng.” 
Vân Nguyệt không giấu giếm nữa, nói “Ừm” một tiếng.
“Đừng nhìn vào những cái đánh giá tốt, mấy cái đó đều là giả cả đó, cô phải tìm đúng người để hỏi mới được.”
 “Hỏi ai đây?”
“Ví dụ như tôi nè.” Cô ta nói: “Tôi biết mấy nhà hàng Nhật, Hàn, Pháp, Tây Ban Nha và giá dao động từ hàng trăm đến hàng nghìn.” 
Về vấn đề ăn uống, hotgirl mạng thực sự biết rất nhiều, cũng đã trực tiếp thử nhiều nơi, khi cô ta nói về mấy cái nhà hàng,Vân Nguyệt chưa nhìn thấy mấy nhà hàng mà cô ấy đề cập có trên phần mềm, nhưng theo miêu tả sinh động của cô ấy thì chắc hẳn là danh tiếng của những nơi đó rất tốt. 
Sau khi hoàn toàn hiểu rõ, Vân Nguyệt nói lời cảm ơn. 
Ngay khi nhận được cảm ơn, hotgirl mạng nhận ra mình đã nói quá nhiều, có phần tụt hứng.
Trước đây cô ta không để ý đến những người còn lại trong đoàn, bởi vì cô ta là người giàu có và danh giá nhất ở đây, không có ai để cô ta câu kết. Hotgirl mạng nói chuyện với Vân Nguyệt hoàn toàn là vì lần trước nhị thiếu gia nhà họ Yến đã đưa cô về nhà. 

Không kìm được sự tò mò của mình, cô ta tranh thủ thời gian hỏi: “Nói xem, cô có quen với nhị thiếu gia không?”. 
Vân Nguyệt lắc đầu.
Cô ta nghĩ cũng đúng, nếu nói đã quen thì họ đã không cùng quay phim ở đây rồi.
Phỏng đoán chắc chỉ là tiện đường thôi.
“Tối hôm đó, nhị thiếu gia đã đưa cô về nhà có đúng không?” Hotgirl đào bới đến tận cùng: “Anh ta có thấy hứng thú với cô không? Cô có lưu lại phương thức liên lạc với anh ấy không?”
Vân Nguyệt nói: “Mấy thứ cô muốn biết tôi đều không có.”
“Cái gì chứ!” Hotgirl sửng sốt:“Vất vả lắm mới được ngồi lên xe của anh ta, nhưng lại không hỏi thông tin liên lạc của anh ta? Cô không muốn dây dưa với anh ta sao?” 
Nếu là cô ta, có khi còn bí mật đưa người vào khách sạn.  
Đúng là ngu mới có thể không cần cái gì, chỉ đơn giản là đưa về nhà thôi sao?
“Cô có muốn bắt chuyện với anh ấy không?”  Vân Nguyệt không trả lời trực tiếp mà thay vào đó hỏi: “Cô không phải đã có bạn trai rồi à?” 
“Tôi... tôi chỉ tùy tiện hỏi thôi.” hotgirl cảm thấy chột dạ: “Tôi cảm thấy đáng tiếc cho cô thôi, cơ hội mà người khác dùng cả mạng sống để tranh lấy thì cô có trước mặt nhưng lại để lãng phí.”
Bây giờ Vân Nguyệt trong lòng hotgirl là kẻ ngốc số một trong làng giải trí, chẳng trách vừa có gương mặt xinh đẹp nhưng lại chỉ được đóng mấy vai diễn nhỏ.
Hotgirl vừa hận lại vừa tiếc, nói tiếp: “Nếu là tôi, tôi nhất định sẽ nắm bắt cơ hội này để leo lên, trong vòng chưa đầy hai năm nữa, tôi có thể còn giỏi hơn cả Mộ Thanh Lương.”
Ngồi trên bậc thềm, Vân Nguyệt chậm rãi kiểm tra trang phục của mình: “Mộ Thanh Lương giỏi lắm sao?”
“Đúng như những gì cô nói đấy.” Hotgirl kinh ngạc: “Cô ấy có gia cảnh tốt, khuôn mặt đẹp, tính cách tốt, nhận giải mỏi tay, nếu cô ấy không giỏi thì ai giỏi?”
Nhìn vẻ mặt có vẻ hiểu nhưng không hiểu của Vân Nguyệt, hotgirl không thích cô ấy, cho cô ấy là khoa học bình dân, trong làng giải trí, Mộ Thanh Lương là nữ thần hàng đầu, là thần tượng và mục tiêu của tất cả các nghệ sĩ nữ, rất nhiều người coi cô ấy như một tiêu chuẩn để phấn đấu. 
Với xuất thân vững chắc như vậy, từ khi ra mắt tới nay không cần đến những thủ đoạn dơ bẩn, vẫn luôn là sao nữ ở thời kỳ đỉnh cao, toàn làng giải trí chỉ có Mộ Thanh Lương, không ai có thể vượt qua được cô ấy
Tất nhiên, hầu hết những gì xảy ra với cô là do mối quan hệ của cô với nhà họ Yến.

Hoàn cảnh gia đình của Mộ Thanh Lương tuy rằng không tệ, nhưng ở thành phố Bắc này thì không đáng được nhắc tới, cùng với sự phát triển của công nghệ mới trong những năm gần đây, gia đình cô ngày càng sa sút, nếu không dựa vào nhà họ Yến thì cô đã bị lãng quên từ lâu rồi. 
Phần lớn thành tích của Mộ Thanh Lương, hơn nữa còn có một người bạn trai yêu cô tha thiết, đó chính là đại thiếu gia nhà họ Yến. 
“Thật ra thử suy nghĩ một chút, Mộ Thanh Lương cũng không bản lĩnh gì, nhìn không đẹp bằng tôi, kỹ năng diễn xuất trung bình, tính cách vẫn đạo đức giả.” Hotgirl quay đầu lại tự khen mình: “Nếu tôi có một người bạn trai như thiếu gia Nam Phong, tôi chắc chắn không tệ hơn cô ấy.”
Đáng tiếc Nam Phong thiếu gia đã có đối tượng, hơn nữa tình cảm anh dành cho Mộ Thanh Lương vô cùng chân thành, mấy năm nay chỉ có một mình cô là bạn gái.
Như vậy, người duy nhất có cơ hội chính là nhị thiếu gia nhà họ Yến.
Đáng tiếc là không có ai đủ can đảm để tiếp cận anh ta.
Hotgirl vất vả lắm mới có cơ hội gặp mặt, nhưng cô lại bị chính mình làm cho như vậy, nên cô tưởng tượng nếu đêm đó cô và Vân Nguyệt hoán đổi danh tính, cô sẽ không ngốc như cô ấy.
“Nhìn cô ấy bây giờ đi, cô ấy đang chiếm hết các tin tức cập nhật mỗi ngày.” Hotgirl lấy điện thoại di động ra xem tin tức mới nhất cho Vân Nguyệt.
Sau khi Mộ Thanh Lương ra mắt, cô ấy không có bất kỳ tư liệu đen nào, độ nổi tiếng của cô ấy luôn ở mức cao, gần đây, bởi vì mối quan hệ giữa IP lớn “Kiếm Tâm”, sự nổi tiếng càng tăng vọt, nhiều người còn suy đoán rằng cô ấy sẽ là người đảm nhiệm vai nữ chính “Kiếm Tâm.”
Nếu giao cho một nghệ sĩ nhỏ thì cái IP lớn này có lẽ là một cơ hội hiếm có để trở nên nổi tiếng, huống chi là Mộ Thanh Lương, nó sẽ khiến cô ấy đảm bảo được chiếc ghế nữ diễn viên tiếp theo, có thể cô ấy sẽ phải đi ra khỏi cổng quốc tế  và sẽ có được người hâm mộ ở ngoài nước.
 “Giỏi quá đúng không?” Hotgirl nói: “Tôi cảm thấy cô ấy đảm nhận vai nữ chính “Kiếm Tâm” là rất ổn, hâm mộ chết mất thôi.”
Vân Nguyệt chống cằm, trả lời có lệ: “Ừm.”
Tin tức giải trí đang được lật khắp các trang, hotgirl đột nhiên hét lên: “Mẹ kiếp.” 
Cô như không thể tin vào mắt mình, nhìn chằm chằm vào màn hình hồi lâu, “Trời ơi, có tin tức tiết lộ không lâu sau Mộ Thanh Lương sẽ thông báo ngày đính hôn với thiếu gia nhà họ Yến tại một sự kiện.”
Vân Nguyệt ngẩn ra.

 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play