“Tề lão đại, mời, mời! Đây là món đặc sắc nhất của bản địa. Hôm nay Tề lão đại nhất định phải thưởng thức phong vị này”, Phong Tế hoa chân múa tay tươi cười ngồi đối diện Tề Mặc.
Sắc mặt của Tề Mặc không hề thay đổi, hắn nhìn mỹ thể bằng ánh mắt lạnh lẽo và sắc bén. Ly Tâm đứng bên cạnh đột nhiên có cảm giác, Tề Mặc không phải đang thưởng thức mỹ thể mà là nhìn một xác chết.
Phong Tế thấy Tề Mặc vẫn không động đũa, ông ta liền cười nói: “Tề lão đại yên tâm đi. Những cô gái này đều được tắm rửa ba lần, sạch sẽ tuyệt đối. Hơn nữa, họ đều là trinh nữ chưa bị ai động vào. Tề lão đại, xin hãy nhập gia tùy tục. Mời Tề lão đại thưởng thức, mùi vị thật sự không tồi”.
Tề Mặc liếc nhìn Phong Tế, rồi đảo mắt qua người cô gái nằm trên bàn. Ly Tâm phát giác, lúc ánh mắt lạnh lẽo của Tề Mặc quét qua thân thể cô gái, đôi mắt đang khép hờ đột nhiên run rẩy, thân thể ngọc ngà bỗng chốc lấm tấm mồ hôi. Ly Tâm không khỏi than thầm, tên Tề Mặc này quả là lợi hại. Chỉ bằng ánh mắt, hắn có thể khiến cô gái kia xuất hiện phản ứng sợ chết khiếp.
“Phong Tế, đây chính là sự tiếp đãi của ông? Mời khách bằng một thứ bẩn thỉu?”. Tề Mặc tối sầm mặt, phóng ánh mắt giết người về phía Phong Tế.
Phong Tế bất giác rùng mình. Tuy ông ta là người đứng đầu Phong Gia nhưng quyền lực thực tế có khi không bằng Hắc Ưng của Tề Gia. Bị Tề Mặc gọi thẳng tên, ông chỉ có thể nuốt cục tức trong lòng, ngoài mặt vẫn cười giả lả: “Đắc tội rồi, đắc tội rồi. Tôi lập tức kêu người dọn dẹp. Tề lão đại thứ lỗi”.
Thuộc hạ đứng đằng sau Phong Gia không nói một lời nào, lập tức bước tới cuộn tròn cô gái vào tấm khăn dải bàn rồi ném ra ngoài. Những người khác vội vội vàng vàng đi lại dọn dẹp. Một lúc sau, trên bàn bày đầy những đĩa thức ăn sơn hào hải vị thông thường.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play