Tề Mặc cau mày, kẹp chiếc cúc vào hai đầu ngón tay. Chỉ nghe một tiếng động khẽ, chiếc cúc bị bóp vỡ vụn. Cùng lúc này, tòa nhà bằng kính trong biển hoa đột nhiên phát ra một tiếng sắc nhọn, tất cả những tấm kính vỡ tan tành. Tiếng động không hề mạnh mà đanh sắc như tiếng tô vít chọc vào tường, khiến đám Tề Mặc nhăn mặt.
Tề Mặc đang nhíu mày, tai phải đột nhiên bị che kín. Hắn liền quay người nhìn về phía sau, thấy Ly Tâm một tay che tai mình, một tay che tai hắn. Cô nói khẽ: “Bịt vào, nếu không tai sẽ bị tổn thương đó”. Đây là chấn rung, mắt thường có thể thấy không nghiêm trọng nhưng là thứ vũ khí giết người vô hình.
Hai tay Ly Tâm không thể che hết tai của cả hai người, Tề Mặc bất động trong giây lát rồi giơ tay che bên tai còn lại của Ly Tâm. Ly Tâm lắc đầu bất lực, người đàn ông trước mặt đến giờ phút này vẫn còn muốn giữ thể diện.
Cô “hừm” một tiếng, kéo tay Tề Mặt bịt tai mình, còn cô giơ cả hai tay che tai hắn. Nếu để lão đại hắc đạo bị điếc, sẽ là một chuyện cười đáng sợ vô cùng. Hồng Ưng và Hoàng Ưng đứng bên cạnh cũng vội vàng đưa tay lên bịt kín tai mình.
Tiếng động sắc nhọn dần biến mất. Ly Tâm bỏ tay khỏi tai Tề Mặc, quay đầu lại nhìn. Tòa nhà kính không còn tồn tại, chỉ còn lại một núi bột thủy tinh. Cô lắc đầu thán phục: “Lợi hại quá. Đáng tiếc tôi không biết làm”. Công nghệ này quá tiên tiến, không phải người như cô có thể làm ra nổi.
Hồng Ưng và Hoàng Ưng lập tức quay về phía ngôi nhà, chỉ nhìn thấy những người ở lại trong nhà không tử vong cũng đang hấp hối dưới đống thủy tinh. Hoàng Ưng từ từ mở miệng: “Xem ra, người phụ nữ này là phúc tinh của chúng ta”.
Hồng Ưng lắc đầu nhìn Tề Mặc và Ly Tâm vừa đi vừa nói chuyện: “Cô ấy là phúc tinh của lão đại”.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play