Ly Tâm giật mình, quan sát kỹ thấy Tề Mặc hình như không chú ý đến cô, cảm giác nguy hiểm cũng dần biến mất. Ly Tâm nhíu mày, cô chỉ là một nhân vật nhỏ bé, chắc không đến nỗi nằm trong tầm ngắm của Tề lão đại. Mặc dù cô từng ăn trộm đồ của hắn, nhưng vào lúc này, cô cảm thấy việc chạy trốn đến chân trời góc bể, bị Tề Gia truy đuổi còn tốt hơn suốt ngày đi theo hắn và có nguy cơ mất mạng bất cứ lúc nào.
Ý nghĩ đó khiến Ly Tâm trở nên kiên định. Cô bước vội về phía một cánh cửa. Ly Tâm sờ tay vào ổ khóa, vài giây sau cánh cửa nhẹ nhàng mở ra. Do bên trong toàn những nhân vật quan trọng, lại bàn cuộc mua bán lớn nên khi các lớp cửa khóa lại, bên trong không có người canh gác. Tất cả đám thuộc hạ đều đợi ở phía ngoài cùng. Do đó, Ly Tâm mới dễ dàng bỏ đi.
“Đã chuẩn bị xong chưa?”
Ly Tâm đứng bên cạnh cửa sổ ở lớp cửa thứ hai. Do cô không thể nghênh ngang đi ra khỏi cửa chính nên cửa sổ là một đường thoát thân an toàn. Chỉ không ngờ có người ở bên ngoài cửa sổ. Ly Tâm vội nép vào bức tường cạnh cửa sổ.
“Chuẩn bị xong rồi. Đám ở ngoài đều bị cách mấy lớp cửa. Số thuốc nổ này đủ để tất cả những người bên trong thăng thiên. Hoho”.
“Hừ, một lũ đáng chết. Địa bàn của chúng ta sao có thể để người ngoài đến làm chủ. Tề Gia hống hách ở châu Âu còn chưa đủ sao mà dám chạy đến Đông Nam Á tranh cướp địa bàn với chúng ta. Hừ, lần này cho hắn một đi không về”. Bên ngoài vang lên giọng nói trầm thấp, chứa đựng sự phẫn nộ và căm giận tột cùng.
“Đại ca, nói nhỏ thôi. Nơi này tuy không có ai, nhưng cũng không thể coi thường người của Tề Gia. Thế lực của mấy lão già kia càng không thể xem nhẹ. Lần này chúng ta động đến nhiều người nên phải hết sức thận trọng”.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT