Bạch Vân Y thực sự bị dọa sợ rồi, cô nhắm tịt mắt lại, không dám nhìn Khâu Tịnh nữa. Huhu! Cứu với! Chồng của cô đáng sợ quá đi, không dám nghịch với lửa nữa đâu!!!
Khâu Tịnh nhìn người đang nhắm mắt trước mặt mình, tâm tình vô cùng hỗn độn.
“Mở mắt ra, em nhắm mắt lại làm gì? Không phải đang nói chuyện sao?”
Bạch Vân Y hí mắt, lén nhìn anh một cái.
Khâu Tịnh cũng nhìn cô, bắt đầu lạnh giọng tra khảo: “Vì sao không làm thư ký cho anh?”
Bạch Vân Y im lặng.
Khâu Tịnh tiếp tục tra khảo: “Vì sao lại làm thư ký cho cái tên họ Ngao kia?”
Bạch Vân Y vẫn im lặng.
Khâu Tịnh cau chặt hàng mày. Hiện tại anh cảm thấy mình rất chi là bất ổn. Lồng ngực vì tức giận bắt đầu phập phồng lên xuống, rất không muốn hỏi ra cái câu này, nhưng vẫn không kìm được, rít từng chữ.
“Em…thích hắn ta?”
Bạch Vân Y nghe tới đây liền ra sức lắc đầu. Chuyện gì có thể im lặng chứ hiểu lầm trầm trọng như vậy thì không được đâu! Người cô thích đang đứng ở trước mặt cô nha! Nói cái gì vậy chứ! Bậy bạ hết sức!!!
Khâu Tịnh thở hắt ra, anh còn sợ là cô sẽ lại im lặng hay thực sự gật đầu. Nếu thế thì anh cũng chẳng biết mình sẽ làm ra cái hành động gì tiếp theo. Tâm tình bứt rứt đè nén mấy bữa nay khi nhìn Bạch Vân Y đứng cùng một chỗ với Ngao Giai Thụy khiến anh sắp khó chịu đến phát điên. Cũng ép anh phải thừa nhận, hình như là mình có tình cảm với cô vợ nhỏ này thật rồi.
Hôm nay lại tức giận đến mức độ này, muốn không thừa nhận cũng không được nữa. Nhưng mà, còn cô thì sao? Anh đã phát sinh tình cảm với cô, còn cô thì sao?
Nghĩ tới đây, Khâu Tịnh lại có chút thất vọng, chắc hẳn là không rồi, nếu cô thích anh, thì có chạy đi làm thư ký cho người khác trong khi anh đã nhiều lần mời cô đến công ty làm thư ký cho mình không?
Nhưng mà…Bạch Vân Y vừa thừa nhận cô không thích Ngao Giai Thụy. Cho nên, anh có cơ hội chứ? Mà cho dù có cơ hội hay không, thì Bạch Vân Y cũng đã là của anh rồi.
“Khâu…Khâu Tịnh…anh buông cằm em ra được chưa? Đau đó…” Ngầu đủ rồi, đẹp đủ rồi, cũng nên buông tay đi thôi. Bóp mạnh như vậy làm gì???
Khâu Tịnh nghe cô nói vậy thì thả lỏng lực tay, nhưng cũng không buông tay ra, chuyển sang vuốt ve cái cằm hơi ửng đỏ kia. Lại nhìn chằm chằm gương mặt có phần sợ hãi của của cô, anh thở dài, dịu giọng lại.
“Em không thích Ngao Giai Thụy, vậy em thích ai?” Có thích anh không?
“…”
Bạch Vân Y né tránh ánh mắt Khâu Tịnh. Anh hỏi để làm gì? Em thích anh! Nhưng nếu anh không thích em thì em cũng sẽ không nói cho anh biết đâu!
Bạch Vân Y quay mặt sang một bên, không trả lời.
Khâu Tịnh lại dùng sức xoay mặt cô trở về, nhìn sâu vào mắt cô.
“Bạch Vân Y, người em thích là ai?”
“…” Đừng hỏi nữa, không trả lời đâu!
“Có phải…anh không?”
Bạch Vân Y trợn mắt nghe thấy Khâu Tịnh đã hỏi thẳng, lại cắn cắn môi, bắt đầu phân vân xem mình có nên thừa nhận đại hay không.
Sau đó, không đợi cô trả lời nữa, Khâu Tịnh nhịn không được cúi đầu xuống hôn lên môi Bạch Vân Y.
!!!
Cơn chấn động qua đi, Bạch Vân Y theo phản xạ nhắm mắt. Môi cô cảm nhận được làn môi mỏng của Khâu Tịnh đang đè ép lên môi mình, sau đó hình như do thấy cô không phản kháng, anh bắt đầu động tác tiếp theo. Khẽ mút nhẹ môi trên, vân vê một chút lại chuyển sang môi dưới, động tác không hề vồ vập, chỉ nhẹ nhàng mơn trớn, khiến cho Bạch Vân Y cảm nhận được rõ ràng từng hành động của anh.
Hơi thở nóng hổi của Khâu Tịnh phả lên mặt Bạch Vân Y, cái mũi cao của anh cũng cọ lên da mặt cô, môi bị người ta mút lấy, eo nhỏ cũng bị siết chặt, cả người bao bọc giữa bức tường lạnh lẽo sau lưng và cơ thể cao lớn của Khâu Tịnh. Bạch Vân Y cảm thấy thần trí của mình sắp không còn tại nơi này nữa.
Nụ hôn đã dần chuyển trạng thái, không còn nhẹ nhàng thăm dò nữa, dần dần trở nên gấp gáp hơn. Nhịp thở của cả hai cũng bắt đầu nhanh hơn, bầu không khí đã nóng bừng bừng. Môi Bạch Vân Y bị Khâu Tịnh mút mạnh, còn cắn nhẹ như trừng phạt. Tới khi lưỡi của anh đưa ra, muốn cạy mở phòng bị của cô để luồn vào trong khoang miệng kia, Bạch Vân Y liền có chút ý tứ chống đối. Nhưng Khâu Tịnh làm gì cho phép cô chống đối nữa? Thà rằng cô chống đối anh ngay từ ban đầu.
Vì vậy, Khâu Tịnh đưa tay bóp cắm Bạch Vân Y, ép cô há miệng ra. Miệng vừa mở, đầu lưỡi Khâu Tịnh lập tức luồn vào.
Khâu Tịnh hôn hoàn toàn chỉ theo bản năng, vì đây là lần đầu tiên anh hôn người khác. Nhấm nháp hương vị tươi mới này một hồi, Khâu Tịnh bỗng như mở ra được một chân trời mới. Thì ra hôn môi chính là như vậy sao? Thật thoải mái. Nụ hôn đầu, dành cho người đầu tiên khiến anh rung động, cũng chính là vợ anh. Một nụ hôn đầu thật là hoàn hảo. Nếu như cô cũng có tình cảm với anh thì lại còn hoàn hảo hơn.
Mà Bạch Vân Y cũng là lần đầu tiên hôn môi với người khác. Ban nãy chống cự là do có chút sợ hãi, chứ làm sao mà cô chống cự nổi với Khâu Tịnh? Còn chưa nói tới, cô cũng không thực sự muốn từ chối Khâu Tịnh đâu. Người cô thích chủ động hôn cô, tâm hồn thiếu nữ của Bạch Vân Y như bay lên trên mây, thần trí đã dần mê man, còn chống cự cái nỗi gì nữa chứ?
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT