Năm nay Tần Đông Loan vẫn về sớm.
Lúc đi Kiều Diên không đi tiễn anh, lần này về đã có Kiều Diên đi đón. Kiều Diên đứng bên ngoài, từ xa đã thấy được Tần Đông Loan. Tần Đông Loan đi ra, liếc mắt một cái là nhận ra vị trí cậu đứng. Hai người đi tới cạnh nhau, Tần Đông Loan vươn ra một cánh tay, nhẹ nhàng ôm lấy cậu.
Tuy rằng quanh năm suốt tháng ở bên nhau, nhưng chia xa vẫn cứ là chia xa, không thể gặp mặt, không thể chạm tới, thật sự là một loại nhớ nhung khiến người ta khổ sở.
Kiều Diên như một phiến lá rơi được Tần Đông Loan ôm lấy, hơi thở của anh thoáng lấy bao lấy cậu, Kiều Diên ngẩng đầu, ánh mắt so với vừa rồi càng sáng ngời hơn.
Tần Đông Loan cúi đầu nhìn cậu, ánh mắt khẽ động, nâng tay nhẹ nhàng xoa đầu Kiều Diên rồi nói.
“Về nhà trước.”
Tần Đông Loan nói xong, Kiều Diên đứng thẳng người.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT