Tối qua sau khi cậu nói ra tình cảm của mình với anh, nói bản thân có những ý niệm dơ bẩn trong đầu với anh. Tần Đông Loan cũng không trả lời những cái khác, chỉ hỏi cậu, sao cậu biết là anh trong sạch.
Kiều Diên không nghĩ thông, nhưng sao Tần Đông Loan không rõ chứ. Cho đến thời khắc này, anh cũng đã xác nhận được, tương ứng với tâm ý không trong sạch của cậu dành cho anh, tình cảm của Tần Đông Loan với cậu cũng không trong sạch như biểu hiện bên ngoài này.
Anh cũng không phải không có tạp niệm gì khi kết giao và nhiều lần gặp lại cậu như thế.
Kiều Diên ngước mắt nhìn Tần Đông Loan, trên trán vẫn còn lưu lại xúc cảm và độ ấm, ngắn ngủi hôn lên rồi rời đi. Nhưng bàn tay đặt sau cổ cậu vẫn giữ nguyên, hai người mặt đối mặt, chóp mũi chạm nhau. Ánh mắt của anh đen kịt như biển sâu, rũ mắt nhìn cậu. Trái tim của Kiều Diên giống như trong một chớp mắt đó ngừng đập.
Kiều Diên thấp hơn anh, nên trong lúc anh rũ mắt nhìn xuống, để đối diện nhau, cậu phải hơi ngước cổ lên. Hàng mi dài nâng lên, từ trong đôi mắt màu hổ phách tỏa ra ánh sáng rực rỡ.
Tần Đông Loan nhìn ánh sáng trong mắt cậu, nhìn chính mình phản chiếu trên đôi mắt đó. Trái tim trong lồng ngực nhẹ nhàng rung động, anh cúi đầu nhìn Kiều Diên trước mặt, hỏi.
“Đã hôn bao giờ chưa?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play