Tề Dĩ Phạm làm thế nào cũng không ngờ tới, cuối tuần đi chơi còn phải học thêm nửa ngày nữa.
Nhưng dù không nghĩ tới, không tình nguyện, không vui, thì cậu nhóc cũng không dám thể hiện xíu xiu nào trước mặt cậu mình. Sau khi Tần Đông Loan sắp xếp phòng cho cậu nhóc, Tề Dĩ Phạm cúi đầu cám ơn, còn nói với thầy giáo một câu “làm phiền thầy rồi ạ.”
Đối với sự lễ phép này của cậu nhóc, Kiều Diên khẽ gật đầu, không nói gì khác. Cứ như thế, hai người làm xong thủ tục check in ở quầy lễ tân rồi cùng nhau về phòng.
Phòng của Kiều Diên và Tề Dĩ Phạm bên cạnh nhau, đều nằm ở tầng gần sát trên cùng, đủ khí phái.
Đến cửa, Kiều Diên nói tạm biệt với Tề Dĩ Phạm rồi cầm thẻ phòng mở cửa.
Cửa phòng mở ra, ánh nắng xuyên qua ban công rộng mở và cửa kính sát đất. Kiều Diên bị chói hơi híp mắt lại, sau đó, cậu xách theo đồ đạc đi vào, đóng cửa.
Đây là một phòng suite rộng chừng hai trăm mét vuông. Ngoài một phòng khách siêu rộng, thì có đầy đủ từ thư phòng đến phòng ngủ. Kiều Diên đứng ở cửa đánh giá một vòng, đi về phía phòng ngủ. Mở cửa ra, đập vào mắt là một chiếc giường gọn gàng ngay ngắn. Kiều Diên đi tới thả đồ xuống, sau đó ngồi xuống giường.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play