Nhiệt độ vào ban đêm ở chân núi và bên trong núi không chênh lệch quá lớn, cũng vì độ cao so với mặt nước biển thấp, nhưng gió ở đỉnh núi khá mạnh. Hạ Lẫm và mấy người khác vẫn mặc quần áo ấm.
Chừng mười phút, Hạ Lẫm và Quan Trạch Khải không hề mệt mỏi, còn các cô gái thì khác, rõ ràng đã đi chậm lại.
Một tay Hạ Lẫm đỡ eo Từ Nịnh để cô dựa vào mình: "Mệt sao?"
Từ Nịnh lắc đầu: "Còn ổn, bởi vì đã lâu không leo núi, so với chạy bộ thì có chút không giống nhau."
"Anh cõng em."
Hạ Lẫm nói xong liền ngồi xổm xuống, nhưng bị Từ Nịnh nắm lấy: "Đừng, quá khoa trương rồi, vẫn còn sớm mà đã như vậy?"
Hạ Lẫm đã chuẩn bị mọi thứ để leo núi, anh mở nắp cốc giữ nhiệt mà anh mang theo, đưa nó đến bên môi Từ Nịnh: "Uống chút đi, vừa mới ngủ dậy cổ họng khô khốc, chắc là em chưa uống một giọt nước nào từ khi dậy đến giờ."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play