Nói một cách tương đối, đương nhiên Từ Nịnh hiểu rõ thành phố của mình hơn Hạ Lẫm.
Hai người đến nhà hàng hoa tươi đẹp mắt, khá thích hợp để hẹn hò, Từ Nịnh xem trên app, bình luận cũng không tệ, vừa tiền tiết kiệm chi phí, rất được người trẻ yêu thích.
Hạ Lẫm đưa Từ Nịnh tìm một chỗ ngồi, bốn hướng đều được bao vây bởi hoa tươi, ghế sô pha cong tròn vô tình khiến cho hai người ngồi trên đó có nhiều thêm sự mập mờ.
Bảng thực đơn trên bàn vô cùng tinh xảo, Từ Nịnh mở ra vừa nhìn một cái, món ăn có đủ màu sắc, nhìn thôi đã thấy ngon miệng, cô hơi nghiêng đầu nói với Hạ Lẫm: “Nhìn rất ngon, nhưng không biết thực tế tất cả có giống với trong hình không.”
Một tay Hạ Lẫm chống vào sô pha sau lưng cô, một tay chống vào trên mép bàn, lúc nghe cô nói như vậy, anh hơi cúi đầu, cả khuôn mặt đều là ý cười nuông chiều.
“Anh cược với em nhé, anh cược là nhà hàng như thế này thì trong đó lừa bịp ít nhất đến bảy mươi phần trăm, theo anh thấy, chỉ thích hợp để hẹn hò, không thích hợp ăn uống.”
Từ Nịnh nhìn về anh: “Chắc chắn vậy sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT