Ngày hôm sau, Từ Mông dậy sớm đi học, nhưng cho dù động tác của cô ấy có nhẹ đến như nào, Từ Nịnh cũng bị cô ấy đánh thức.
“Sao chị lại dậy rồi? Là em đánh thức chị hả?”
Từ Nịnh quay người sang, mờ mịt ừm một tiếng.
“Vậy thì tối nay em vẫn nên về lại phòng mình ngủ vậy, bớt sáng ra lại đánh thức chị.” Từ Mông nói.
Cô ấy nhìn về chiếc giường, Từ Nịnh ngủ lại rồi.
Sau khi Từ Mông đi, dì giúp việc trong nhà đến gõ cửa phòng gọi cô ăn sáng, Từ Nịnh không trả lời lại, cô muốn ngủ, không muốn ăn.
Ngay lúc này, âm thanh gọi video ở điện thoại đặt bên gối nhẹ vang lên, Từ Nịnh ôm lấy đầu muốn trốn đi một lát, cuối cùng vẫn nhận máy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT