Khi Hạ Lẫm nhìn thấy câu trả lời “Xin lỗi, em vừa mới xem tin nhắn của anh” của Từ Nịnh, khóe miệng anh khẽ nhếch lên. Anh nhanh chóng ngồi thẳng dậy, giống như vừa được uống thuốc kích thích vậy.
Anh gõ nhanh ngón tay trên màn hình, vô thức phản hồi lại: [Không sao, anh chỉ muốn chúc em ngủ ngon thôi. Sao em lại ngủ muộn vậy?]
Từ Nịnh là người không bao giờ biết nói dối. Cô đã lên giường định đi ngủ nhưng lại có cảm giác sắp đến kỳ kinh nguyệt, lại phải dậy thu dọn, vì vậy nên cô đã bỏ lỡ tin nhắn của anh.
Nhưng cô ngại nói thẳng nên chỉ trả lời: [Không có gì cả, chỉ là em không ngủ được.]
Hạ Lẫm vui mừng, xem ra cô cũng giống anh, hưng phấn đến nỗi không đi ngủ được, đúng chứ?
Nhưng điều này không thể nói ra được, con gái cũng cần phải giữ thể diện. Anh còn muốn nói chuyện với Từ Nịnh thêm vài câu nữa, nhưng nhận ra đã quá muộn rồi: [Ngủ ngon, mau đi ngủ đi. Ngày mai không có tiết học, anh sẽ mang bữa sáng đến cho em. Em có thể ngủ nhiều hơn một chút cũng được.]
Từ Nịnh vừa mới yêu đương, không biết thực hiện quyền lợi của bạn gái như thế nào, cô đáp lại: [Em cảm thấy không nên làm phiền anh chạy tới chạy lui như vậy.]

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play