Lúc Hạ Lẫm tỉnh lại lần nữa thì trời cũng đã tối.
Anh ghét bỏ nắm lấy cổ áo ngửi thấy mùi trên quần áo mình, có mùi mồ hôi, ngủ tới một ngày, cơn sốt của anh cũng đã giảm bớt, chỉ là trên đầu còn hơi mê man, đoán chắc là do ngủ quá nhiều.
Ngày hôm sau Hạ Lẫm vẫn đi học bình thường, nhìn thì có vẻ không sao cả, chỉ là sắc mặt anh có chút không được tốt, ba người Cao Xuyên lẳng lặng quan sát nét mặt của anh, cuối cùng Hạ Lẫm nhịn không nổi nữa, lúc tan học anh ném thẳng quyển sách qua đó.
“Ba người các cậu có bệnh à?”
Cao Xuyên cười ti tiện hê hê hai tiếng: “Chúng tôi lo lắng cho cậu mà, nói thật đấy, cậu không sao chứ?”
Hạ Lẫm không khỏi nhớ lên đến chuyện tối hôm qua, lắc đầu: “Không sao, tối qua bị sốt, ngủ nguyên một ngày.”
Ánh mắt xúi giục của Lý Túc chuyển sang bên người Hạ Lẫm: “Thứ chúng tôi càng quan tâm hơn là...thôi vậy, cậu không sao là tốt rồi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play