Sáng ngày hôm sau trong khi tất cả mọi người thức dậy thì Hạ Lẫm vẫn còn đang ngủ.
Quan Trạch Khải chỉ vào lều trại nói: "Không biết tối hôm qua cậu ấy làm gì mà đêm hôm khuya khoắt còn xem phim, mãi mới chịu ngủ."
Sáng sớm không khí tươi mát trong lành, Từ Nịnh cầm lấy sữa chua Tần Tiêu Tiêu đưa cho, cô ngồi trên ghế lười lẳng lặng nhìn toàn bộ khu cắm trại từ lúc yên tĩnh đến khi có tiếng cười nói.
Buổi sáng hôm nay không có gì đặc biệt, nếu đoán không sai thì có lẽ sẽ lập lại ngày hôm qua, thật ra thời gian một ngày đủ để chơi nhưng lúc trước Quan Trạch Khải tới chúc mừng sinh nhật Hạ Lẫm đã muốn trải nghiệm cắm trại qua đêm bên ngoài.
Từ Nịnh cảm thấy nếu bây giờ là mùa hè sẽ càng có cảm giác hơn, dù sao tối qua cô cũng không nhìn thấy ngôi sao nào.
Ngay khi cô nghĩ lần cắm trại tiếp theo sẽ chọn vào mùa hè thì chiếc ghế bên cạnh đã bị người ta kéo ra ngồi xuống.
"Đầu em đỡ hơn chút nào chưa?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT