Ánh mắt mọi người đều tập trung trên người Hạ Lẫm, nhìn đến mức khiến anh cảm thấy phiền phức.
"Nhìn tôi làm gì? Các cậu không ăn sao?"
Lý Túc nhìn thoáng qua chiếc xe đang lái đi, kinh ngạc: "Cậu đem nhân khí đi rồi?"
"Cái gì mà tôi đem nhân khí đi." Hạ Lẫm nói: "Nếu cậu bị người ta cự tuyệt, còn có thể ở lại như không có việc gì mà tham gia sinh nhật sao?"
Cao Xuyên có chút không đồng ý nhìn anh: "Anh Lẫm, tôi cảm thấy chuyện này cậu làm có chút không đúng, tốt xấu gì cũng là con gái, hay là thanh mai, không nể tình như vậy có phải không tốt lắm không?"
"Con mẹ nó cậu biết cái rắm." Hạ Lẫm quả thực chịu không nổi Cao Xuyên trì độn: "Cậu có biết ba năm qua tôi cự tuyệt cô ấy bao nhiêu lần không? Mỗi lần đều giả ngu, hơn nữa vĩnh viễn đều thổ lộ khi chỉ có hai người, tôi thật sự chết lặng, hôm nay nếu không mượn cơ hội này nói rõ ràng, chỉ sợ càng phiền toái."
Đổng Dật Kiệt: "Cơ hội gì?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play