Ngày hôm sau, Từ Nịnh giật mình tỉnh dậy khỏi giường, đưa tay ra kiểm tra xung quanh nhưng không phát hiện được gì. 
Cô mở mắt ra nhìn mới biết đêm qua Hạ Lẫm không ngủ ở đây.
Từ Nịnh vén chăn đứng dậy, mái tóc dài buông xõa xuống, hai mắt thẫn thờ đi vào phòng của Hạ Lẫm ở bên cạnh.
Hạ Lẫm vẫn còn đang ngủ say, Từ Nịnh vén chăn của anh lên chui vào bên trong. Hạ Lẫm dường như cảm nhận được, vươn tay ôm lấy cô, giống như ôm một con gấu bông vậy, hai chân khóa chặt cô lại, ép cô vào trong ngực xoa nhẹ hai cái.
Hạ Lẫm đã tỉnh nhưng mắt vẫn không mở ra, anh dùng đôi môi của mình vuốt ve trên thái dương Từ Nịnh, nhỏ giọng hỏi: “Em tỉnh rồi sao?”
Từ Nịnh ậm ừ một tiếng: “Em dậy lại phát hiện ra anh không ở bên cạnh.”
Hạ Lẫm: “Tối hôm qua lúc anh ôm em, còn chưa đưa vào phòng thì em đã ngủ mất rồi. Anh thấy em ngủ rất say nên đã quay về phóng, tránh ôm em lại khiến em thức giấc.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play