Từ Nịnh bị Hạ Tâm Chanh lôi đi, đứng một bên thảo luận với mấy người bạn cùng phòng về đề tài bơi lội, mà Quan Trạch Khải đứng cạnh hồ bơi là đầy mặt suy sút, tìm không ra được một chút tình cảm mãnh liệt khi xưa nào.
Hạ Lẫm cảm thấy kỳ lạ, đi qua đó, hất một đống nước lên người cậu ta.
“Mẹ kiếp, cái tên chó không làm người này, cậu hất đầy nước lên người tôi rồi!”
Hạ Lẫm cười, ngồi xuống cạnh hồ bơi: “Tôi không đá một phát cho cậu xuống hồ luôn đã là tốt lắm rồi. Tôi nói này, hôm nay cậu làm sao thế? Cứ như mất hồn mất vía tới chỗ nào, này không phải là phong cách của cậu. Theo lý mà nói, có nhiều cô gái ở đây như vậy, cậu sớm đã bay tới phương trời nào rồi.”
Quan Trạch Khải thở dài: “Bay không nổi.”
“Còn có một ngày mà thiếu gia Quan bay không nổi nữa sao? Thật là hiếm thấy. Nhìn cái dáng vẻ này của cậu trông quen lắm, đừng nói là cậu thất tình đấy?”
Quan Trạch Khải muốn tắc nghẽn cơ tim, quay đầu liếc xéo Hạ Lẫm một cái: “Tôi mẹ nó này tính thất cái gì mà tình?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT