Một tuần trôi qua, Từ Nịnh dường như đã quen với việc dùng bữa cùng Hà Lẫm vào mỗi buổi sáng, nhưng hai người luôn có những lúc bận rộn, việc học hành của Hạ Lẫm khá nặng nề, gần đây anh còn đang chuẩn bị cho công việc thiết kế bảo tàng nghệ thuật, vì vậy thức khuya là cũng chuyện thường như cơm bữa.
Có dự cảm sáng ngày hôm sau mình không thể rời giường được, Hạ Lẫm bèn gửi tin nhắn ngày mai không tới ăn sáng cho Từ Nịnh sau đó lên giường đi ngủ.
Từ Nịnh mới ăn được nửa bữa sáng đã rời đi, lúc ở trong lớp, thi thoảng cô lại nhớ tới bóng dáng bản thân ngồi một mình trong góc nhà ăn vào sáng nay, Từ Nịnh nghĩ mà không khỏi lắc đầu, thói quen đúng là đáng sợ.
Đến giờ ăn tối, trời bắt đầu có mưa lất phất, Từ Nịnh thấy bầu trời bên ngoài đen như mực, bèn đứng dậy trở về ký túc xá.
Tần Tiêu Tiêu trông thấy Từ Nịnh thì kinh ngạc nhìn điện thoại của mình: “Bây giờ mới có tám giờ rưỡi mà cậu đã về rồi sao?”
“Ừm, mình có cảm giác tâm trạng của mình đang không được bình thường, cho nên về đây thôi.”
Trương Dao và Hà Nhược Nào cũng hỏi han Từ Nịnh, trong khi Từ Nịnh đang tắm rửa, Trương Dao đột nhiên vẫy tay với Tần Tiêu Tiêu và Hà Nhược Nam: “Hai cậu mau lại đây đọc bài đăng này đi, tại sao tớ cứ có cảm giác người viết bài này đang muốn ám chỉ Từ Nịnh ấy nhỉ?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play