Ba giờ sau, Hạ Lẫm đứng dậy đi vào phòng tắm thay quần áo của mình.
Anh xoay người đi đến mép giường, vén mái tóc dài trên đầu vai Từ Nịnh ra: “Có mệt không?”
Từ Nịnh nằm đó gật đầu: “Em khát.”
Đầu giường có một cốc có sẵn nước, Hạ Lẫm đỡ người ngồi dậy, để cô dựa vào người mình.
Từ Nịnh nước uống rất chậm, uống xong còn trừng mắt liếc nhìn Hạ Lẫm một cái không hề có sức uy hiếp, làm ở phòng tắm một lần còn chưa xong, lại làm trên giường một lần nữa.
Hạ Lẫm kéo tấm chăn bị tuột khỏi vai lên giúp cô: “Đây có thể trách anh sao? Ý chí ở cái lúc này không có nổi một chút tác dụng nào, huống chi, người này là em.”
Từ Nịnh nhìn thời gian, muốn dậy tiễn anh, bị Hạ Lẫm đè bả vai lại: “Anh không cần em tiễn, em nghỉ ngơi cho tốt, kì nghỉ hè của anh có tác phẩm thi đấu hình to phải làm, tháng sau thời gian báo danh thi đấu sẽ hết hạn, tên anh còn chưa có báo lên đâu, tiết học lúc khai giảng thì lại nhiều, chỉ có thể tận dụng kì nghỉ hè để làm tác phẩm.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play