Tô Lan không dám nhìn hắn, dựa vào rèm che lại: “Hẳn là đêm qua Lý Dịch Vân biết ta bị thương nặng không thể chạy xa vẫn còn ở lại trong thành, cho nên đẩy ngày đưa ta vào cung lên trước, đến lúc đó nữ quyến khắp nơi đều sẽ được mời tới. Hiện tại ta cũng chỉ có thể nghĩ xem ngày mai lấy cớ gì để tránh bị hắn phát hiện.”
Tô Lan cúi đầu nhìn vết thương của mình, có chút khó xử: “Nếu cho ta thêm mấy ngày, có lẽ vẫn bình phục được.” Nhưng ngày mai lập tức nhập cung, từ cửa cung đến Đông Cung chỉ tốn thời gian hai chén trà, nàng sợ mình sẽ chịu không nổi.
Sắc mặt Lý Thừa Quân tối đi, ánh mắt có chút trống rỗng: “Việc này ngươi không cần lo lắng, ta sẽ giải quyết thay ngươi.”
Tô Lan sửng sốt: “Tấn Vương có cách gì?”
Lý Thừa Quân quay đầu đi, vẫn chưa lên tiếng.
Tô Lan thu hồi ánh mắt, trong lòng có chút khó chịu, nếu Lý Thừa Quân đã nói sẽ chúc nàng giúp một tay, vậy đương nhiên nàng cũng không cần lo lắng nhưng cũng không hiểu tại sao, trong lòng nàng vẫn không vui, cảm thấy thiếu vắng thứ gì đó.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play