Nàng vội vàng cưỡi ngựa chạy tới Tấn Châu, dọc đường đi không dám dừng lại nghỉ ngợi, nàng chưa từng tới Tấn Châu, chỉ nghe người khác nói nhiều nhất là đó là nơi hoang vắng, trong kinh đã mặc kệ từ lâu, bỏ Tấn Châu tự sinh tự diệt, không chỉ như vậy, Hoàng đế lại lấy Tấn Châu làm đất phong cho đệ đệ ruột của mình, nói là đất phong nhưng thật ra không khác gì lưu đày.
Nàng không khỏi có chút tò mò, rốt cuộc Tấn Vương là người như thế nào, lại có thể chịu đựng ở nơi xa xôi như vậy hơn mười năm.
Lúc mới vào thành Tấn Châu, Tống Ấu Thanh còn vô cùng nghi ngờ, không phải Tấn Châu là nơi hoang vắng không ai thèm tới sao? Tại sao nàng lại thấy không phải như vậy?
Đường phố tuy không phồn hoa như kinh thành nhưng vẫn rất náo nhiệt, khi nàng vào thành còn có rất nhiều người qua lại nhìn nàng.
Cũng thể không trách bọn họ bất ngờ, hiện tại trên người nàng đều là vết thương, người sáng suốt chỉ cần nhìn qua đều biết nàng từ biên quan đến.
Nàng hỏi cẩn thận những người ở đây mới tìm tới Tấn Vương phủ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play