Hoàng đế nhìn Lý Dịch Vân gần như mất bình tĩnh vô cùng nghi ngờ, buông Di phi ra, chậm rãi đứng dậy. Đại sảnh im lặng như ve sầu vào đông, chỉ có thể mơ hồ nghe thấy tiếng thở dốc nặng nề của Tô Lan.
Tô Lan mở cuộn giấy ra, bàn tay khẽ run, hoảng sợ nhìn chằm chằm bức họa, toàn thân không nhịn được run rẩy: “Không phải, ta không biết cái này, không phải của ta, của ta là thập hương từ! Dân nữ chưa từng nhìn thấy thứ này, căn bản không biết đây là cái gì.” Nàng liều mạng dập đầu: “Thái tử điện hạ, ngài phải tin tưởng dân nữ, dân nữ thật sự không biết.”
Lý Dịch Vân đột tiến lên, bóc cổ Tô Lan nhấc bổng lên, không hề nương tay. Xung quanh đều là tiếng hít khí lạnh, toàn bộ đại sảnh lạnh như băng, lạnh đến mức không ai dám bước tới.
Khuôn mặt Lý Thừa Quân không hề thay đổi, chậm rãi đặt chén trà trong tay xuống, nhưng đầu ngón tay lại nắm chặt thành chén, mất đi huyết sắc.
“Ta hỏi ngươi, ngươi có biết người trong tranh là ai không?”  Bàn tay Lý Dịch Vân dần dần siết chặt, để Tô Lan vùng vẫy trong tay mình, hai mắt nứt ra, trong mắt hiện lên vẻ tàn nhẫn, như muốn chém nàng thành từng mảnh.
“Không…… Biết……” Lý Dịch Vân bóp chặt khiến nàng không thở nổi, khuôn mặt Tô Lan trắng bệch,  trong mắt không giấu được hoảng loạn, nước mắt trào ra, rơi xuống gò má.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play