Tô Lan ngừng thở, chị hận không thể tự tát cho mình một cái, cứ mở miệng ra lại nói ra lời không nên nói.
Tô Lan cười rạng rỡ: “Đương nhiên không cần đoán cũng biết, Tấn Vương ngọc thụ lâm phong như vậy, võ công chắc chắn cũng rất tốt.”
Lý Thừa Quân bật cười, nghe nàng nói nhảm, sức lực trong tay cũng không hề giảm bớt: “Ngươi không cần ở đây nói đùa, bổn vương hỏi ngươi, nàng nhặt được ngươi năm nào tháng nào, ở đâu? Tại sao nàng chưa từng nhắc đến ngươi với bổn vương, ngay cả Tạ Thường An cũng không biết sự tồn tại của ngươi.
Nếu nàng không hiểu Lý Thừa Quân, có thể đã bị hắn lửa gạt, Tạ Thường An chỉ nhất quyết đi theo một người, nếu không có sự đồng ý của nàng, cho dù Lý Thừa Quân có đặt đao lên cổ Tạ Thường An, hắn cũng nhất quyết không hé nửa lời.
Tô Lan giả vờ suy nghĩ một lát: “Năm năm trước tướng quân gặp ta ở núi Huyền Mã, tướng quân gặp ta vào mùa đông, khi đó tướng quân thấy ta đói khổ, cảm thấy đáng thương mới đưa ta theo về.”
“Ta cũng hoàn toàn không biết tướng quân tướng quân có từng nhắc đến Tấn Vương và Tạ tướng quân hay không. Ta cũng chỉ từng nhìn thấy Tạ tướng quân vào lần, chỉ là tướng quân chưa từng gặp ta, cho nên có người không biết sự tồn tại của ta cũng có thể hiểu được.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT