Trêu chọc

Chương 7


5 tháng

trướctiếp

Thẩm Tuế Tri vừa khó chịu vừa nóng, khẽ động đậy một cái, cả cổ tay và bàn chân đều dội lên cảm giác đau nhức âm ỉ.
Cô mở mắt ra, lại không nhìn thấy năm ngón tay đâu cả, cô hoài nghi liệu có phải mình mù rồi hay không, nhưng khả năng này không cao cho lắm.
Thẩm Tuế Tri muốn ngồi dậy, đáng tiếc là nơi cô ở quá chật chội, ngay cả cựa quậy cũng không thể, nhận thấy cảm giác này quá quen thuộc, cô cúi đầu cọ cọ cổ tay, quả nhiên đang bị một sợi dây thừng xù xì quấn chặt.
Vì thế Thẩm Tuế Tri biết, mình lại bị bóng đè rồi.
Trước đây mất tới hai năm mới vượt qua được chứng sợ không gian kín, nhưng bóng ma từ hồi bé vẫn đi theo cả đời, đến tận bây giờ, nhìn thấy vali cỡ lớn là chân tay vẫn bủn rủn, lạnh ngắt.
Thẩm Tuế Tri nhắm mắt, muốn gạt hết những mảnh vụn ra khỏi trí nhớ, nhưng cảm giác lắc lư khi bị giam trong vali là thật, cảm giác đau đớn khi sợi dây thừng cứa vào da thịt đến nhầy nhụa cũng là thật.
Cô nhìn thấy hình ảnh mình hồi bé bị trói tay chân, bị bịt miệng, bị quẳng vào vũng bùn bẩn thỉu, bị nhốt trong căn phòng tối, tính mạng như treo trên sợi tóc, cô như một người đứng xem, chứng kiến cảnh mình dần nhuốm bẩn, dần mất đi hy vọng.
Cũng không có ai tới cứu cô cả.
Thẩm Tuế Tri không thể nhớ nổi đây là lần thứ mấy trăm mình mơ thấy giấc mơ này nữa rồi. Mới đầu còn gắng gượng giãy giụa, nhưng từ rất lâu rồi, cô cũng hóa chết lặng, hững hờ, chỉ chờ thời gian trôi đến cảnh cuối của giấc mơ.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp