Vừa về đến nơi, xe do trợ lý của Yến Sở Hòa chuẩn bị đã đợi sẵn rồi.
Lúc này Bình Thành vẫn đang là ban ngày, Thẩm Tuế Tri không mấy dễ chịu do sự chênh lệch múi giờ, nói cho cùng thì đêm ở trên du thuyền cũng chẳng được nghỉ ngơi tử tế, sau đó lại phải ngồi máy bay cả ngày, mình đồng da sắt cũng không chịu nổi.
Yến Sở Hòa bắt gặp bộ dạng uể oải của cô thì liền kéo cô vào trong xe rồi hỏi: “Em có muốn về nghỉ ngơi trước không?”
Thẩm Tuế Tri giơ tay day day huyệt thái dương, nghe thấy thế bèn gác khuỷu tay lên khung cửa sổ, nhìn về phía anh với ánh mắt thấp thoáng ý cười, “Về nhà anh à?”
Nếu là trước đây, kiểu trêu đùa này của cô không thể khiến anh dao động, nhưng sau chuyện hôm qua, Yến Sở Hòa vừa nghe thấy bốn chữ đó liền lập tức ngẩn ngơ.
Cũng vì thế, Thẩm Tuế Tri có thể trông thấy vành tai ửng đỏ của anh. Yến Sở Hòa dời tầm mắt đi, mím môi lại, sau mấy giây mới thấp giọng nói: “Anh không có ý đó.”
Thẩm Tuế Tri chưa từng thấy ai ngây thơ đến vậy, làm cô chẳng nỡ trêu đùa nữa. Thu dòng suy nghĩ lại, Thẩm Tuế Tri không trêu anh nữa mà hỏi: “Bây giờ anh đi đâu?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play