“Hôm nay rốt cuộc có chuyện gì xảy ra vậy?”, sau khi ổn định cảm xúc, Thẩm Tuế Tri kéo ghế ngồi xuống cạnh giường rồi hỏi.
Sắc mặt Tống Dục Hàm vẫn hơi tái, sức khỏe bà không quá tốt, hồi sinh Thẩm Tuế Tri là bắt đầu bệnh tật liên miên, vốn dĩ không chịu được lạnh, hôm nay lại bị ngã xuống hồ nước, đến giờ vẫn chưa ấm lại hẳn.
“Mẹ không tự tử, hồ nước đấy cũng không sâu, ngã xuống không làm sao cả.”, Tống Dục Hàm cầm cốc nước, vừa uống vừa thong thả nói: “Cơm nước xong, mẹ chỉ muốn đi dạo một lúc, cuối cùng lại trượt chân ngã.”
Thẩm Tuế Tri nhớ tới lời Nam Uyển nói, liền dè dặt xác nhận lại, “Lúc đấy bên cạnh mẹ có ai không?”
“Không, lúc đi dạo, mẹ còn bảo y tá đi cách xa ra mà.”
Tống Dục Hàm nói xong, dường như mơ hồ nhận ra điều gì đó, bèn nhíu mày nhìn về phía cô, “Làm sao thế?”
Thẩm Tuế Tri trầm ngâm, cô cũng không biết Tống Dục Hàm và Nam Uyển đã từng tiếp xúc hay chưa, đang do dự xem nên nói không, thì Tống Dục Hàm đã đoán ra được đáp án: “Có phải Nam Uyển nói gì với mày không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT