Chu Hòa Thanh nắm chặt lấy tay đẩy, vào tư thế chuẩn bị rồi phi thật nhanh vào bên trong siêu thị, tới nơi cậu không khỏi thở hồng hộc.
"Cuối cùng cũng tới, tới rồi... em mệt chết đi được."
Cậu không khỏi cảm thấy cái cơ thể yếu ớt này mới chạy chưa được bao lâu đã mệt đứt hơi rồi.
Cậu giơ tay định tháo khẩu trang xuống để hít thở một cách dễ dàng hơn thì nhớ ra môi cậu vẫn còn đang sưng nên liền ngừng động tác lại.
Cậu kéo nhẹ phần trên khẩu trang ra tham lam mà hít thật nhiều không khí vào bên trong, sau khi lấy lại được hơi thở ổn định cậu không khỏi cảm thán cuối cùng cũng sống lại rồi.
"Mới đẩy chưa tới một trăm mét thôi mà cậu đã thở thế rồi à."
Chu Hòa Thanh nghe vậy thì tỏ ra oan ức lên tiếng kể lể không ngừng: "Em đã dùng toàn bộ sức bình sinh của mình để đẩy anh ở tốc độ ánh sáng đó, vì sợ rằng những tia nắng đáng ghét ấy sẽ làm cháy làn da này của anh, ấy vậy mà anh không cảm ơn người ta còn nói vậy nữa."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT