Trực tuyến lẫn ngoại tuyến, hơn một trăm ngàn người câm nín.

Tư thế bây giờ của chó săn Afghan rất giống một tấm hình lưu hành mấy năm trước: Bộ lông dài bồng bềnh màu xám bạc xõa ra, hệt như một đóa hoa lớn đang nở rộ, có cảm giác đẹp dịu dàng đau thương.

Đúng vậy, đương nhiên nó không chịu nằm yên chờ chết. Ngay cả lúc này nó vẫn phải đẹp đẽ.

Một lúc sau, có cư dân mạng ngây thơ hỏi: "Chẳng lẽ mang thai thật?"

Nhục Hoa Hoa tức đến mức chửi bậy: "Đờ mờ, tôi triệt sản cho nó từ lâu rồi."

Lúc này Lương Cẩm Tú càng có nhiều kinh nghiệm phiên dịch. Cô đổi cách nói: "Mày không tiếp xúc với chó đực thì mang thai kiểu gì?"

Không biết lúc triệt sản có diễn kịch không, nhưng rất loạn rồi, thêm một chuyện không bằng bớt một chuyện.

Ánh mắt Tiểu Mỹ bắt đầu né tránh! Thôi hỏng, nó chỉ nghĩ tới phim truyền hình mà quên béng vụ này. Nhưng còn một cách khác, nó nức nở đáng thương: "Gâu gâu gâu, bố ơi, con sai rồi, con không dám nữa! Bố tha thứ cho con lần này đi."

Bình thường dù cào ghế sofa, chỉ cần nó giả bộ đáng thương giống vậy, bố sẽ xoa đầu tha thứ cho nó.

Song hôm nay mất hiệu lực, bờ mông bị vỗ một cái không nặng không nhẹ, tuy không đau nhưng khiến con chó kinh sợ.

Bố giận thật rồi...

Bạn trai Nhục Hoa Hoa bước tới trước mặt Nhục Hoa Hoa, nhỏ giọng nói: "Xin lỗi, lẽ ra anh phải tin em."

Anh ấy biết Tiểu Mỹ thích giả vờ đáng thương cố ý đổ tội cho bạn gái, nhưng không để bụng. Chỉ là con chó thôi chứ không phải người, không thể định nghĩa theo tư duy con người. Chẳng qua anh ấy thực sự tức giận chuyện què chân.

Anh ấy cho rằng Nhục Hoa Hoa mắc lỗi rồi sợ trách móc nên cố ý nói dối.

"Ha ha, tạm gác lại vụ tính sổ giữa chúng ta." Nhục Hoa Hoa đạp bờ mông thịt núc ních của Tiểu Mỹ: "Tao muốn biết tại sao mày lại làm vậy?"

So với bạn trai, cô ấy không nghĩ nổi tại sao con chó nuôi từ nhỏ tới lớn lại nửa đường làm phản.

Nếu không có lý do thuyết phục thì bất kể cô ấy yêu thương tới đâu, sau này cũng không quý nó được nữa, dù cho nó chỉ là một con chó.

Tình cảm phải xuất phát từ hai phía.

Lương Cẩm Tú trực tiếp phiên dịch những lời này: "Việc mày vu oan khiến hai chủ nhân mày mâu thuẫn với nhau. Giờ cô chủ không cần mày nữa, cô ấy cho mày cơ hội giải thích."

Tiểu Mỹ vẫn đang cố gắng muốn chạy theo cốt truyện cung đấu nhanh chóng hoảng loạn. Nó nhìn bố, lại nhìn Nhục Hoa Hoa, đôi mắt hạnh nhân xinh đẹp bỗng ướt sũng: "Hu hu, mẹ ơi, mẹ đừng bỏ con."

Lý do cực kỳ đơn giản.

Nhục Hoa Hoa rất thích trưng diện cho nó, mỗi ngày thay một tạo hình, thắt bím, tết tóc, bất kể kiểu gì đều cần bộ lông mềm mại, nói cách khác, ba ngày tắm hai lần.

Phiền quá đi, ngày nào cũng ngồi bất động theo mọi người rất lâu.

Nó là một con chó với bộ lông dày nên mỗi lần chải lông đều vô cùng khó khăn. Nhân viên cửa hàng thú cưng không cẩn thận giống mẹ nên rất đau, nhất là khi lược sắt đụng vào da nó.

Sự đấu tranh của nó chẳng ích gì, dần dần, nó hơi ghét mẹ.

Vừa hay lúc đó, bố xuất hiện.

Bố cực kì dịu dàng, chưa bao giờ ép nó chải lông, luôn nhẹ nhàng vuốt ve đầu nó. Lúc ra ngoài nó muốn đi đâu thì đi đó, tới bãi cỏ lăn qua lăn lại, chui vào rừng cây, hân hoan chạy quanh vũng nước đọng sau mưa, những thứ này mẹ đều cương quyết cấm đoán.

Tiệc vui chóng tàn, mẹ không cho bố dắt nó đi tản bộ, thậm chí cấm nó chơi đùa với bố.

Thoáng cái vui thú của nó bay sạch.

Mẹ thật đáng ghét.

Tiếp đó, có lần mẹ cầm dây muốn dắt nó đi, nó chợt nhớ tình tiết trong bộ phim truyền hình vừa xem. Thế là nó học cách ôm chân bố làm nũng van nài, bố vui vẻ cười ha ha, giật dây thừng đưa nó ra cửa.

Nó hệt như phi tần sau khi rời cung, đã lâu không được nếm mùi tự do. Nó chui vào rừng cây với một con chó đực hôi hám, điên cuồng lăn qua lăn lại trên bãi cỏ, quả nhiên vác cả người bẩn thỉu về nhà.

Mẹ giận điên lên.

Vừa dùng sức tắm rửa cho nó vừa mắng bố.

Nó lại nghĩ tới tình tiết trên tivi, ư ử tố cáo với bố. Tuy bố không phản kháng ngay nhưng hôm sau nhân lúc mẹ đi WC đã bí mật đưa nó xuống lầu.

Thì ra thật sự có tác dụng!

Tiểu Mỹ như khám phá lục địa mới. Nó bắt đầu cẩn thận xem phim truyền hình, học cách đấu đá lẫn nhau!

"Mẹ, thực ra con vẫn thích mẹ. Nhưng mẹ quản lý nghiêm khắc quá, con không thích ngày nào cũng chụp ảnh đẹp, con muốn giống những con chó khác." Lần này Tiểu Mỹ không giả vờ, nó thật sự khóc nức nở: "Mẹ ơi con sai rồi, sau này con không dám nữa."

Ban đầu nó chỉ muốn trốn vụ tắm rửa chải lông nên mới tìm cách để bố trông nó. Nhưng càng ngày nó càng trầm mê, rồi trở thành trò chơi khá vui.

Nhìn mẹ ngạc nhiên khiến nó cảm thấy cực kỳ thú vị.

Nhưng nó chưa bao giờ quên, nó quen mẹ từ lúc còn là chú cún con.

Nhục Hoa Hoa vốn không nghĩ tới vụ này, trợn mắt há hốc mồm: "Trong bụi có bọ chét, côn trùng và rất nhiều vi khuẩn không nhìn thấy."

Tiểu Mỹ yếu ớt phản bác: "Nhưng tại sao mấy con chó khác có thể đi được?"

"Con là chó lông dài, khác với đám chó khác, chẳng may lây bệnh ký sinh trùng chỉ có thể cạo sạch lông." Trước kia Nhục Hoa Hoa từng mặc kệ Tiểu Mỹ chạy lung tung. Nhưng chơi đùa thoải mái bao nhiêu, sau đó vất vả bấy nhiêu.

Chó Afghan có bộ lông vừa dày vừa dài, rất dễ bị rối, để tránh cho Tiểu Mỹ quá khó chịu, cô ấy không chải lược mà lấy lược ghim tách từng chút ra. Lúc tắm rửa còn phiền hơn, mất hơn nửa giờ mới sấy khô.

Giờ nói mấy cái này không quan trọng.

Nhục Hoa Hoa chân thành nói: "Nếu giờ mẹ và bố chia tay, con chỉ được chọn một người, con ở với ai?"

Bạn trai Nhục Hoa Hoa: "Hoa Hoa..."

"Anh im miệng trước đi." Nhục Hoa Hoa nhìn sâu vào ánh mắt Tiểu Mỹ: "Phải nói thật, nếu muốn thì đi cùng bố, mẹ sẽ thường xuyên tới thăm con."

Tiểu Mỹ trả lời vô cùng quyết đoán: "Con ở cùng mẹ."

Bố là thế giới ngoài kia, tuyệt vời nhưng không phải nhà, mẹ mới là ngôi nhà vĩnh viễn của nó.

Nhận rõ mình phạm sai, Tiểu Mỹ nháy mắt mấy cái: "Mẹ, nói cho mẹ biết bí mật này, bố lén giấu tiền ở hộp trong tủ giày."

Bạn trai Nhục Hoa Hoa che mặt: "Cái đứa phản đồ này! Uổng công bố thương con."

Lương Cẩm Tú mỉm cười kết thúc video.

Cô chỉ là streamer thú cưng, chuyện tình cảm của hai người để họ tự giải quyết, chẳng qua có một câu nhất định phải nói.

Lương Cẩm Tú nhìn chằm chằm vào màn hình nghiêm túc nói: "Các bố mẹ thú cưng nhất định phải chú ý, đừng để mấy đứa nhóc xem phim truyền hình linh tinh."

Đây không phải trường hợp cá biệt, rất nhiều chó mèo có khả năng bắt chước cao. Từng có một video rất hot về chú mèo Garfield rất thích xem phim hoạt hình, sau đó học được thói quen xấu. Cứ thấy cái gì trên bàn là nó hất xuống, như vậy người trong nhà ăn cơm cũng run sợ, chỉ cần không để ý chút là đồ ăn vừa nấu xong đã bay xuống đất.

"He he he, nhà tui có hai nhóc Teddy, thấy nam nữ chính thân mật trên tivi cũng ôm hôn bắt chước theo."

"Nhà tui thì không phải bắt chước, nhưng thấy tivi có người cãi nhau cũng lồng lộn theo."

Người trúng giải thứ hai: Giữ Lửa Tình Yêu.

Giữ Lửa Tình Yêu khoảng bốn mươi tuổi, chăm sóc rất tốt, có thể coi là ông chú đẹp trai. Bối cảnh phía sau chú ấy là một cái sân rất lớn, góc tường trồng vài cây tre trường thọ, chúng đã phát triển nhiều năm, cao hơn cả cây. Quan sát kĩ còn thấy lựu, bồ đào, hoa hải đường,...

Đang là mùa hè, trong sân xanh um tươi tốt, có hoa có quả.

"Tui như được thấy mục tiêu cuối cùng của đời mình, có nhà, trong nhà có sân, trong sân có hoa có cỏ."

"Với sân vườn thế này, tui có thể ở trong nhà một tháng không ra ngoài."

"Người mắc chứng sợ xã hội tỏ vẻ hâm mộ ghê, tui muốn hít thở không khí mới mẻ nhưng không muốn gặp con người, nếu có sân nhỏ thế này thì tốt."

Giữ Lửa Tình Yêu vẫy tay với đám bình luận: "Không tốt vậy đâu, nhìn thì đẹp nhưng chăm sóc phiền lắm, hơn nữa cây cối hoa cỏ thu hút côn trùng."

Nói xong, ống kính chĩa ngay dưới gốc cây đào bên người chú ấy.

Dưới cây đào có một chỗ trồng rau xà lách, trong đất bùn đen nhánh là mấy con châu chấu vui vẻ bò qua bò lại.

"Úi, côn trùng đáng sợ ghê, nhanh nhanh đổi góc về đi."

"Cái này nhằm nhò gì! Ruộng đồng thật sự còn nhiều côn trùng hơn nữa, hiểu vì sao rau quả hữu cơ đắt chưa."

Giữ Lửa Tình Yêu vẫn còn nói: "Muỗi cũng chẳng ít đâu, không phun thuốc đuổi muỗi thì từng phút đồng hồ đều đốt người."

Lương Cẩm Tú phụ họa vài câu, khách sáo hỏi: "Chú gặp vấn đề gì?"

"Nhà tôi không nuôi thú cưng." Giữ Lửa Tình Yêu di chuyển điện thoại, hướng về phía góc tường: "Mọi người có nhìn thấy không?"

Ngôi nhà của Giữ Lửa Tình Yêu thuộc về phong cách cổ xưa, tầng một có sân rất lớn, xung quanh sân là hàng rào sắt đen cao hơn một mét. Chú ấy thích hoa cỏ, đặc biệt là các loài cây ăn quả, sau hơn mười năm chăm sóc, sân vườn như một công viên nhỏ.

Nhà nằm ở sườn núi phía đông, chạy xa về phía đông là khu tường viện nhỏ. Chú ấy thích câu cá, nhưng đa phần chỗ câu đều ở vùng ngoại thành, tới đó một lần cũng phiền phức, vậy nên đào cái ao khoảng bảy, tám mét vuông ở nơi hẻo lánh này.

Bất chợt có thêm một cái áo có vẻ khá lạ lẫm.

Vậy nên Giữ Lửa Tình Yêu thuê người làm vườn, xây hòn non bộ nhỏ xung quanh ao, trồng thêm các loại cây xanh thích hợp sinh sống gần mép nước như dâu tây, trúc mũi tên.

Không ngờ nơi chú ấy thích ở lại thu hút một vị khách không mời mà đến.

Camera trên điện thoại di động từ từ phóng to, có một con chim nhỏ rực rỡ năm màu đang treo mình trên thân trúc trong làn nước trong vắt yên tĩnh. Nó có chiếc mỏ dài đỏ thắm, phần lưng có lông xanh biếc tỏa sáng, dưới bụng là màu da cam xinh đẹp.

"Úi, chim bói cá, nhiều năm rồi không gặp. Hồi nhỏ tui thường thấy nó cạnh bờ sông ở quê nhà."

"Không chỉ chim bói cá, tôm cá dưới sông cũng ít đi."

"Sách giáo khoa Ngữ văn ở tiểu học có một bài nói về chim bói cá đấy."

"Đẹp ghê, trước kia đồ trang sức cao cấp hàng đầu đều có màu xanh biếc. Tui nhớ có chiếc mũ phượng của triều đại nào ấy, toàn bộ màu sắc được tạo thành bởi lông chim bói cá, qua mấy trăm năm vẫn xinh đẹp không bị phai màu như trước."

"..."

Lương Cẩm Tú cũng thức thưởng theo, nhân cơ hội phổ cập: "Trước đây bói cá thuộc động vật được bảo vệ cấp ba, vì số lượng ngày càng ít nên được điều chỉnh vào năm trước, trở thành động vật được quốc gia bảo vệ trọng điểm cấp hai."

Trong số các loài chim cô yêu thích, chim bói cá có thể xếp vào ba vị trí đầu, nhỏ bé, lông chim xinh đẹp rực rỡ.

Lương Cẩm Tú cảm thán: "Trong nhà có chim bói cá tốt thật đấy."

Giữ Lửa Tình Yêu lắc đầu cười khổ, chú ấy tiến về phía trước vài bước. Chim bói cá đang đưa lưng về phía chú ấy chải vuốt lông nghe được tiếng bước chân, linh hoạt quay đầu về sau, lúc nhìn thấy chú ấy thì vỗ cánh bay lên không trung.

Sau đó, camera điện thoại đổi chiều, hiển thị một vùng trời xanh và mây trắng, chưa để mọi người phản ứng thì video đã biến thành một màu trắng ẩm ướt và nhớp nháp.

"Cái quái gì thế, chú làm rơi điện thoại hả?"

"Ha ha ha, phân chim, nhất định là phân chim."

"Giữ Lửa Tình Yêu à, sao chú lại đắc tội nó vậy?"

"Rất xin lỗi, tôi định dùng tay ngăn nó, quên là đang cầm điện thoại." Giữ Lửa Tình Yêu chạy vào nhà cầm tờ khăn ướt, lau sạch rồi não nề bảo: "Streamer, giờ tôi không vào sân được luôn, chỉ cần nhìn thấy tôi, nó lập tức bay lên trời thả bom."

Vất vả chăm sóc sân vườn là chỗ gửi gắm lớn nhất trong cuộc đời chú, đặc biệt là vào tối mùa hè khi tổ chức tiệc nướng với người thân bạn bè.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play