Tần Minh một lần nữa chống tay đè trên người Hạ Mộc Vũ, khuôn mặt có chút lưu manh khẽ cười một cái, sau đó cúi xuống hôn lên môi cậu, mới ban đầu liền nhẹ nhàng nhưng sau đó nhịn không được mạnh bạo hơn, cắn mút đôi môi Hạ Mộc Vũ đến sưng đỏ.
Tay cũng không rảnh rỗi lần xuống dưới gỡ cúc áo, bởi vì Hạ Mộc Vũ mặc đồ ngủ cho nên cởi rất dễ dàng, Tần Minh buông đôi môi đã bị hôn sưng đỏ ra, sau đó bắt đầu hôn lên cổ, để lại trên đó mấy vệt đỏ hồng, cuối cùng là dừng trên ngực cậu, da Hạ Mộc Vũ là da trắng, bởi vì lúc nãy đã được dày vò qua cho nên bây giờ hai đầu vú vô cùng nổi bật.
Tân Minh cảm thấy miệng đắng lưỡi khô, vẻ mặt như sói đói nuốt nước miếng cái ực, sau đó cúi đầu hôn lên đầu vú bên phải, tay kia cũng không nhàn rỗi vân vê đầu vú còn lại, mà điểm mẫn cảm trên người Hạ Mộc Vũ chính là hai điểm này, cậu cắn môi thiếu chút nữa đã rên thành tiếng.
Tần Minh vẫn đang say sưa cắn mút, sau đó bỗng dừng lại khẽ ngước nhìn Hạ Mộc Vũ, thấy cậu đưa tay lên miệng để ngăn tiếng rên rỉ bật ra ngoài, Tần Minh đem tay cậu lấy xuống, sau đó cười lưu manh: “Rên đi, chồng em muốn nghe..”
Tần Minh lúc ở trên giường và Tần Minh lúc bình thường khác nhau một trời một vực, giống như bây giờ vậy vô cùng lưu manh, bình thường Tần Minh rất thích bắt nạt Hạ Mộc Vũ, nhưng ở trên giường vẫn là thích nhất.
Sau đó Tần Minh đem tay mình và Hạ Mộc Vũ đan chặt lại với nhau, lần nữa cúi xuống cắn nhẹ lên đầu vú lại liếm một vòng, Hạ Mộc Vũ giật mình, chưa kịp ngăn lại thì tiếng rên rỉ đã bật ra ngoài: “Ưm.. a..”
Tần Minh lưu manh cười thành tiếng, cảm thấy vô cùng hài lòng, sau khi mút mạnh một cái liền rời khỏi ngực cậu, bắt đầu tấn công xuống dưới, đương nhiên là bụng cũng được Tần Minh hôn hít một hồi, chỗ này anh đặc biệt thích.
Tần Minh cởi chiếc quần ngủ của Hạ Mộc Vũ ra, bởi vì đi ngủ cho nên cậu không mặt quần lót, cứ thế cả cơ thể đều không còn thứ gì che chắn, tròng mắt Tần Minh đã sắp đục ngầu, anh gập hai chân Hạ Mộc Vũ thành chữ M rồi bắt đầu hôn lên đùi non của cậu, rải đầy dấu hôn, sau đó liền tiến lên phía trên hôn lên hạ thể nhỏ xinh của cậu.
Mà Hạ Mộc Vũ làm sau chịu nổi giày vò, không bao lâu sau liền bắn ra, cảm giác được Tần Minh vẫn đang ngậm thứ đó của mình, Hạ Mộc Vũ có chút hoảng hốt: “Em.. em xin lỗi, em không cố ý, anh mau nhả ra..”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT