Thương Dĩ Nhu phát hiện việc Lâm Húc nhảy lầu có chi tiết đáng nghi, sau khi cùng Lục Li xem lại video giám sát, họ suy đoán Lâm Hạo Thiên đã nói gì đó kích động Lâm Húc, khiến ông ta từ bỏ suy nghĩ muốn sống, dứt khoát lựa chọn con đường ra đi.
Nhưng rốt cuộc Lâm Hạo Thiên đã nói gì, việc này không ai biết, ghi hình cũng không ghi âm lại. Vô tình Thương Dĩ Nhu nhắc nhở Lục Li một câu, Lục Li liền tìm tới Khúc Mịch, hy vọng Khúc Mịch có thể đọc được khẩu ngữ của Lâm Hạo Thiên, từ đó biết hắn nói gì.
Thương Dĩ Nhu không ngờ Khúc Mịch còn biết cả khẩu ngữ. Một lát sau Khúc Mịch có mặt, thật ra anh cũng đang trên đường tới để đón Thương Dĩ Nhu tan làm.
Nhóm Vương Thành nghe nói Khúc Mịch tới đọc khẩu ngữ nên đều chờ sẵn. Khẩu ngữ với họ mà nói chỉ là truyền thuyết, ngoài đời họ chưa từng thấy ai đọc được.
Khúc Mịch vừa tới đội hình sự, mọi người đồng loạt nhìn về phía anh, chỉ thiếu mỗi vỗ tay chào đón.
Nghe Lục Li nói, anh bảo Cố Thành chiếu lại đoạn video từ tốc độ bình thường, chậm gấp hai, gấp năm, mỗi kiểu hai lần.
"Tôi chỉ tìm hiểu sơ qua về khẩu ngữ, không có nghiên cứu sâu." Hiếm khi Khúc Mịch khiêm tốn như vậy, "Có điều tôi có thể khẳng định hắn nói là 'Ông sống thì tôi chết', hơn nữa lời nói tràn ngập thù hận. Nói xong hắn còn nghiến răng, hành động này cho thấy hắn rất muốn Lâm Húc chết."
"Em có một thắc mắc, nếu Lâm Hạo Thiên thù hận bố của mình như vậy thì tại sao ngay thời điểm quan trọng lại kéo ông ta về? Cứ trơ mắt nhìn Lâm Húc rơi xuống chẳng phải bớt việc hơn sao?" Thương Dĩ Nhu cau mày.
Khúc Mịch khẽ cười: "Đây là chỗ thông minh của Lâm Hạo Thiên. Hắn không muốn gánh tội danh đứa con bất hiếu thấy chết không cứu. Lâm Húc làm chuyện dơ bẩn, sau khi bại lộ sẽ lo lắng thân bại danh liệt, đồng thời thấy có lỗi với vợ con nên mới quyết định nhảy lầu tự sát. Chỉ khi ông ta chết, chuyện này mới có khả năng vẫn được giữ bí mật. Nhưng thời điểm chuẩn bị gặp tử thần, ông ta đã hối hận. Người xưa có câu chết tử tế không bằng sống sót. Nhưng Lâm Hạo Thiên lại thấy sự tồn tại của bố mình là một sỉ nhục, vậy nên hắn đã khiến Lâm Húc mất bình tĩnh, để ông ta lần nữa từ sân thượng nhảy xuống. Có lẽ chính Lâm Hạo Thiên cũng không ngờ bình có thể bắt lấy tay bố mình. Hắn hối hận với hành động đó, nhất là khi thấy ông ta muốn bò lên. Do vậy hắn lại nói những lời kích thích ông ta, khiến ông ta từ bỏ cơ hội sống khó khăn lắm mới có được. Lâm Húc chết rồi, công ty bảo hiểm bồi thường theo hợp đồng. Không ai nhắc đến tội nghiệt Lâm Húc đã mắc phải, Lâm Hạo Thiên và mẹ hắn trở thành kẻ yếu đáng thương được mọi người đồng cảm."
Nghe Khúc Mịch nói, mọi người đồng loạt hít một hơi thật sâu, chẳng ai người chàng thanh niên trông có vẻ hướng nội lại có nhiều mưu kế đến vậy.
"Đi bắt Lâm Hạo Thiên ngay." Lục Li ra lệnh cho Mạnh Triết.
Khúc Mịch lại cảm thấy làm vậy chẳng có ý nghĩa gì, đứng từ pháp luật, Lâm Hạo Thiên không phạm tội gì cả vì chính Lâm Húc muốn tự sát.
Quả nhiên khi được gọi tới, thái độ của Lâm Hạo Thiên vô cùng thản nhiên. Đối mặt với sự chất vấn của Lục Li, hắn không thừa nhận cũng không phủ nhận.
"Đồng chí cảnh sát, xin hỏi tôi phạm tội gì?"
"Anh không phạm pháp, chúng tôi chỉ muốn điều tra sự thật cái chết của Lâm Húc. Bất cứ mạng sống nào cũng đáng được tôn trọng, cho dù ông ta đã làm gì."
"Hừ! Tôn trọng? Ông ta không xứng với từ này!" Lâm Hạo Thiên cười khẩy, "Mấy anh chỉ thấy lớp da người ông ta khoác bên ngoài mà không thấy bộ mặt thật của ông ta. Ông ta là tên bại hoại, chẳng hiểu thế nào là tình yêu!"
Đây mới chính là bộ mặt thật của Lâm Hạo Thiên! Một đứa con trai lại dùng những ngôn từ nhục mạ để mắng bố mình, có thể thấy nỗi hận này đã chất chứa từ lâu. Nhưng rốt cuộc vì lý do gì mà hắn lại hận bố ruột mình đến thế?
Thời điểm điều tra Lâm Húc, Lục Li cũng có tìm hiểu về tình hình gia đình ông ta. Theo lời kể của đồng nghiệp và hàng xóm, vợ chồng họ rất hòa thuận, từ nhỏ Lâm Hạo Thiên đã học tập xuất sắc, tốt nghiệp trường đại học top đầu, vào ngân hàng làm việc, rất nhiều người quen muốn làm mai bạn gái cho hắn, có điều Lâm Hạo Thiên muốn xây dựng sự nghiệp trước nên chưa tính đến chuyện yêu đương.
Một gia đình đáng được hâm mộ như vậy rốt cuộc đang che giấu bí mật gì?
"Thời đại học cậu có quen bạn gái, tại sao hai người lại chia tay?" Khúc Mịch ở cạnh quan sát thái độ của hắn từ đầu đến cuối, đột nhiên hỏi.
Sắc mặt Lâm Hạo Thiên lập tức thay đổi, tay nắm chặt thành đấm.
"Cậu đang phẫn nộ điều gì? Tiếc là dù có phẫn nộ thế nào thì cũng không thể thay đổi bất cứ điều gì cả." Khúc Mịch gằn từng câu từng chữ.
Vết thương mà hắn tưởng đã lành lại lập tức bị xé rách. Hắn đột nhiên nằm lên bàn gào khóc, dường như áp lực bao nhiêu năm được giải phóng ngay tại khoảnh khắc này.
Lục Li giật mình, anh không ngờ Lâm Hạo Thiên lại đột nhiên mất bình tĩnh khóc lớn như vậy.