Sau Khi Xuyên Vào Truyện Cẩu Huyết, Tôi Nhặt Được Một Nam Chính Điên Khùng

Chương 1


10 tháng


#1.

Cố Tịch An bình tĩnh ngồi trong thư phòng, ngón tay thon dài mân mê nhẹ từng trang sách, mắt thì nhìn chăm chú vào sách, nhưng tâm trí lại đang bay bổng xa thật xa.

Thật ra, cậu không phải là người của thế giới này.

Nói cụ thể, thì đây là thế giới của 1 quyển sách.

Chuyện là vào 1 ngày, cậu đang hoàn thành cho xong dự án công ty đang giao cho mình, giữa chừng cậu mới phát hiện 1 chuyện.

Cả căn nhà nồng nặc mùi gas.

Cố Tịch An tim đập như trống vang liên hồi bình tĩnh đứng dậy tìm giải pháp, ai ngờ cậu mới vừa đứng dậy, ông anh đầu đất của cậu đã thình lình mở cửa vào rồi nhanh tay bật điện.

“Ai nha tiểu An, anh trai về đột ngột thế này có thấy bất ngờ không nào?”

Sau đó, không có sau đó nữa.

Cố Tịch An nhớ lại liền không khỏi nghiến răng nghiến lợi, cái tên đầu đất này, về lúc nào không về, sao lại ngay lúc đấy chứ?

Công nhận là bất ngờ như lời anh nói đấy.

Cảm xúc trong lòng cậu cứ cuộn trào mãi không thôi, nói thật, tự dưng lại chết 1 cách đột ngột, sau đó tỉnh lại ngay 1 nơi xa lạ, thử hỏi không ai mà không sợ cho được?

Cậu thở dài ngán ngẩm nhìn chén nước bên cạnh đã bị vơi đi 1 nửa.

Nếu cậu đoán không lầm thì, đây là độc đi?

Chưa đợi cậu kiểm chứng, cửa thư phòng đã mở ra, 1 cô gái uyển chuyển bước vào, cười khúc khích nhìn cậu, “Tiểu An à, ta tìm ngươi khắp nơi, có thấy chén nước của ta ở đâu không?”

Nàng nói xong lại tình cờ thấy được chén nước, liền a 1 tiếng, “Nó đây rồi, sao lại ở chỗ ngươi vậy?”

“Chờ đã, sao lại vơi bớt đi 1 nửa rồi, ai đã uống thế?”

Cố Tịch An a 1 tiếng, “Không phải, xin lỗi mới nãy ta lỡ làm đổ ra ngoài, với lại ta cũng không biết nó ở đâu ra nữa.”

Mỹ nữ kia nghe xong liền thở phào nhẹ nhõm, nàng cầm chén nước lên, giọng phiêu phiêu nói “Chén ở trong phòng ta, sao đột nhiên lại ở ngay đây?”

Lông tơ Cố Tịch An ngay tức khắc dựng đứng.

“Này mà ngươi đừng hiểu lầm ta, ta chỉ thắc mắc thôi, với lại lần sau cầm gì cũng phải cẩn thận đấy tiểu An à.”

Nói xong nàng liền đi, bỏ lại 1 mình Cố Tịch An trầm mặc

Cậu đứng phắt dậy, sau đó lấy khăn nôn tháo nôn thốc ra, toàn là máu với máu, cổ họng sau khi nôn xong cứ ngứa râm ran.

Lau xong thật là sạch sẽ, cậu trầm mặc ngồi xuống chiếc ghế đối diện chỗ mới nãy mình ngồi, nhìn kết cấu cổ xưa của căn phòng.

Cậu xác định được mình xuyên thành ai trong quyển sách này rồi.

#2.

Câu chuyện bắt đầu với 1 thiếu nữ sống trong dị giới, nàng gia nhập học viện Hàng Lâm với thành tích nổi trội, đứng đầu trong những học viên mới của học viện.

Tại đây, nàng gặp Diệp Sơ Y, nam chính của truyện, y mới gặp nữ chính lần đầu đã thích cô.

Nhưng nữ chính là 1 người tâm lý bị méo mó.

Lúc gặp được Diệp Sơ Y, nàng cảm thấy rằng lần đầu có người làm cho nàng có cảm giác vượt trội hơn mình, dần dần, đến khi hai người kết thành đôi, nàng mới rộ lõ bản chất.

Nàng thường xuyên bạo hành Diệp Sơ Y, hầu hết các cuộc bạo hành đều có câu:

“Mỗi lần đứng cạnh ngươi ta cảm thấy mình kém cỏi thật đấy?”

“Ngươi quá hoàn hảo, sao ngươi lại không có nổi 1 khuyết điểm nhỉ?”

Diệp Sơ Y bị nữ chính bạo hành vẫn không sợ hãi hay trốn tránh nàng, mỗi lần nàng bạo hành đều rất thích thú, nhưng ngoài mặt vẫn giả bộ khóc lóc van nài nữ chính.

Người này điên 9 phần, người kia điên bù 1 phần.

1 đôi trời sinh.

Cả quá trình 2 người đều ngươi đánh ta chịu, cho đến khi chương mới nhất, Diệp Sơ Y đâm chết nữ chính.

Toàn bộ độc giả: Phải Diệp Sơ Y không thế?

Cái tên M kia đâu rồi?

Trả Diệp Sơ Y máu M lại cho chúng tôi!!! Tên khốn nào đây?!

Cố Tịch An:…

Diệp Sơ Y sờ sờ gò má trắng bệch của nữ chính, trong mắt không có chút lấp lánh ánh sao, hay tình cảm nồng đậm trìu mến mỗi khi nhìn nữ 9, giờ phút này lại đen tựa như không có vực thẳm, hắn cười khúc khích như mỗi khi bị nữ chính đánh gãy hết cả xương

“Ngươi cảm thấy thế nào? Mùi vị khi đánh 1 nam nhân, nhưng hắn lại không phản kháng gì tuyệt chứ?”

“Nói thật đâm chết ngươi ta thấy bẩn tay thật đấy, nhưng thấy tận mắt cái vẻ mặt sống không bằng chết của ngươi ta thấy thỏa mãn thật...”

“Ngươi nhớ không? Ngày xưa, phụ thân ngươi cũng làm thế, với mẫu thân ta đấy?”

“Muội muội à...?”

Đến câu đó, hết chương.

Độc giả: ????

Hả???

Là thế nào cơ?!

Họ là anh em ruột hay anh em nuôi thôi vậy?!

Otp đừng như thế mà aaaaa [gào thét.jpg]

Cố Tịch An:…

Trong truyện có 1 nhân vật thư sinh cùng tên với cậu, chỉ xuất hiện trong 1 chương sau đó chết ngắc.

Ngay chính căn thư phòng này.

Nguyên do là uống nhầm phải thuốc độc dẫn đến cân bệnh ngầm trong người tái phát nặng.

Sau đó 1 nữ tiểu dược sư đã bị xử chết vì tính tình nhầm lẫn bất cẩn của mình.

Nhưng thật ra đó là nữ chính âm mưu đánh tráo thuốc nhằm hại chết Cố Tịch An, bởi vì nàng cảm thấy người này có gì đó rất quen thuộc, làm cho nàng cảm thấy khó chịu không muốn nhìn hắn sống trên cõi đời này nữa.

Cố Tịch An: …

Diệp Sơ Y cũng biết chuyện này, y đã từng muốn đi nói với tất cả mọi người sự thật, nhưng lại bị nữ chính đánh lần thứ n, sau đó còn giam y lại.

Mà vai trò của cái tình tiết này là gì?

Đó là mở đầu cho sự biến tính của nam chính, y từ 1 người có quan hệ tốt, tính cách hòa ái gần gũi, trở thành 1 người trầm tính, rụt rè, càng bị mọi người quên lãng.

Hắn lại nhớ đến 1 phân cảnh.

Có 1 hôm, nam chính bị nữ chính đánh đến hấp hối, lúc cảm thấy như hồn sắp lìa xác, 1 lúc sau tỉnh lại liền thấy mình ngồi trên 1 bãi hoa bỉ ngạn, ở đó có 1 thiếu niên, còn nhẹ nhàng cười mỉm với y.

Lúc đó tác giả kể rằng, đó là Cố Tịch An, hóa ra người xuất hiện trong truyện rồi chết ngắc không phải là Cố Tịch An hàng  thật, mà là mẹ của Diệp Sơ Y đang chiếm ngự xác hắn, thật ra Cố Tịch An hàng thật chết lâu rồi.

Biết được chuyện này, có lẽ mong muốn trả thù của Diệp Sơ Y càng mạnh hơn.

Cố Tịch An trầm ngâm đứng dậy, cậu chỉnh tay áo với cả bộ đồ cổ phục màu sữa ngà của mình, sau đó vớ lấy 1 cái khăn choàng màu đen thật rộng, trùm kín mặt, phi thẳng ra ngoài.

Chuồn thôi.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play