Sử Quốc Thắng tới Hoành Điếm đã mười mấy năm, lúc ban đầu cũng mong muốn trở thành một diễn viên, muốn khám phá việc đời, chẳng qua về sau bởi vì một lần ngoài ý muốn có cơ hội, khiến hắn tiến vào đoàn phim làm nhân viên, một lần làm chính là mười mấy năm, thu nhập của hắn tuy không phải rất cao, nhưng so với diễn viên quần chúng bình thường thì ổn định hơn nhiều, ở nhà trọ Vân Mộng cũng ở đã nhiều năm, đối với nơi này, đối với Hoành Điếm đều có cảm tình.
Nhà trọ Vân Mộng người tới lại đi, hắn lại mỗi năm đều có thể tổ chức sinh nhật ở đây.
Hắn uống một ngụm, lần nữa nâng chén cười nói: “Tôi cũng không nhắc nữa, tôi đã ở Hoành Điếm nhiều năm, hôm nay chúng ta ăn mừng cho Thịnh Hạ, mới đến Hoành Điếm hai tháng ngắn ngủi thôi đúng không? Là có thể lên làm diễn viên cận cảnh, tiền đồ vô lượng nha. Cố gắng mà làm, mấy năm nay tôi đã thấy rất nhiều diễn viên quần chúng nhiều, Thịnh Hạ, tôi xem trọng cô!”
Thịnh Hạ giơ ly lên, tất cả mọi thứ hôm nay dù là thông qua phỏng vấn, hay là mọi người nhiệt tình đều làm cho trong lòng cô cảm động không thôi. “Cảm, cảm ơn mọi người.”
Cô cũng không biết nên nói cái gì, trong lòng có thiên ngôn vạn ngữ, lại chỉ có thể nói ra hai chữ cảm ơn.
Trần Văn Vân từ trong mắt cô thấy được một tia nước mắt, cô ấy cũng hiểu được Thịnh Hạ không dễ dàng.
Kỳ thật không cần cô nói thêm cái gì, bản thân cũng biết, Thịnh Hạ có thể đi đến hôm nay đã rất không dễ dàng, thời điểm cô vừa tới Hoành Điếm, 1 tháng tiền thuê nhà đều giao không nổi, mà hiện giờ đã có thể ở Hoành Điếm đứng vững gót chân, hết thảy điều này, đối với một cô gái mới từ nông thôn lên mà nói có bao nhiêu khó khăn, Trần Văn Vân đều biết rất rõ ràng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play