Thịnh Hạ ôm lấy bịch mỹ phẩm dưỡng da dùng thử này : “chị Vân, cái này ……quá quý rồi, em không thể……”
Cô lo lắng đến mức mặt đều đỏ bừng.
“Sao em còn khách khí với chị như vậy, một người bạn như em, chị muốn được kết giao. Tuy rằng chị lớn hơn em mười mấy tuổi, bất quá chị thật sự rất thích thái độ của em với công việc, những mẫu dùng thử đó nói thật chị cũng không dùng được, chị một người hơn ba mươi tuổi, còn trắng còn đẹp gì chứ, ngày thường cái chị dùng đều là những loại chống lão hóa, giảm tàn nhang hết. Cho em thì em cầm đi, mỗi ngày sáng tối gì đều phải dùng, chính là nhận tình cảm của chị rồi. Được rồi được rồi, đi xuống đi, đừng đứng chỗ này, chị còn phải đi xuống quán ăn bận việc đâu.” Trần Văn Vân cười đem cô gái nhỏ đang ngây ra như phỗng đuổi xuống lầu.
Sau khi Thịnh Hạ trở lại phòng mình, nhìn trên bàn bày một một túi mỹ phẩm dưỡng da dùng thử, tê liệt ngã xuống ở trên giường.
Cô cảm thấy trái tim của mình có chút chua xót, cô có chút không quen loại cảm giác này……
Cô tận hưởng loại cảm giác này, cảm giác nhận được lòng tốt của người khác.
Từ nhỏ đến lớn, bên tai, trước mắt cô đều tràn ngập lời người khác đối với mình đùn đẩy cùng khinh thường, ngoại trừ bà ngoại, cô hiếm khi đối mặt trực tiếp với lòng tốt của người khác như vậy. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play