Chúc Hợp đã say đến mơ hồ, lúc hắn đi gặp Tạ Phác, Tạ Phác mặc sam y trắng, trên tay nàng cầm một chuỗi phật châu, đang niệm kinh giữa phật đường.
Cửa đột nhiên bị mở ra khiến cho ánh sáng tràn vào phòng. Tạ Phác mở mắt ra, không cần nhìn cũng biết là ai, nàng quay lưng về phía Chúc Hợp: “Ngươi đến rồi à.”
Chúc Hợp ngồi xuống cạnh Tạ Phác. Hắn quay lưng về phía tượng phật mà nhìn nàng: “Vì sao?”
Trong mắt Tạ Phác bình đạm không chút rung động, từ khi hài nhi của nàng chết, trên đời này đã không còn thứ gì có thể ảnh hưởng đến cảm xúc của nàng nữa rồi.
“Hết thảy là lỗi của ngươi.” Tạ Phác mỉm cười, nhẹ nhàng nhìn Chúc Hợp
“Ngươi mang nữ nhân về nhà, không sao, thế nhưng ngươi không nên cho nàng ta địa vị giống như ta.”
Chúc Hợp chỉ trầm mặc nghe Tạ Phác nói.
“Hinh Nhi nhìn có vẻ yếu đuối nhưng thực ra nàng ta có vô số thủ đoạn độc ác, Tạ Hoàn nhìn như nhát gan sợ phiền phức, kì thực nàng ta tâm địa cực kì ác độc, Tạ Viện vô tâm vô phế, tính cách tiểu thư không chịu không chịu nổi được khiêu khích của kẻ khác, Vô Ưu nhìn như vô tội trong sạch nhưng thực tế nàng ta như ngọn cỏ trước tường*, ai tốt với nàng ta nàng ta sẽ theo người đó, Mộ Dung Ngữ Yên tính cách cường ngạnh, tâm cơ thâm trầm, nàng ta chỉ đang giả vờ cho ngươi xem thôi. Còn Tần Chân Nguyệt...” Tạ Phác cười lạnh, “Thủ đoạn vô cùng tàn nhẫn, hai hài nhi của ta đều chết dưới tay nàng, cả hài nhi còn chưa ra đời cũng vậy. Nếu không phải vì Tần Chân Nguyệt, có lẽ những hài tử kia của ngươi đã không phải chết.”
*Ngọn cỏ trước tường: Gió thổi chiều nào theo chiều ấy.
“Cho nên ngươi gi ết chết hài tử của nàng?” Tạ Phác như vậy quá mức xa lạ, Chúc Hợp cảm thấy dường như đây là lần đầu hắn gặp người này.
“Nàng hại chết hài tử của ta, vì sao ta không thể hại chết hài tử của nàng?” Tạ Phác hỏi ngược lại Chúc Hợp, “Chúc Hợp, nghiệt tội ngày hôm nay đều do một tay ngươi tạo thành. Nếu không phải vì ngươi, ta sẽ không biến thành người như vậy. Nếu biết gả cho ngươi bất hạnh như thế, ta thà chết còn hơn.”
Chúc Hợp thê lương nghĩ đến tình cảnh bây giờ của Chúc phủ, từ sau khi hắn xuyên việt thì nhân sinh bắt đầu được buff l3n đỉnh cao, dù có làm chuyện gì cũng đều xuôi chèo mát mái, nữ nhân vây xung quanh hắn, Chúc Hợp muốn các nàng như thế nào, các nàng sẽ trở thành như vậy.
Nhưng hiện giờ hắn mới ngộ ra, làm gì có chuyện phu thê thiếp hòa thuận sống chung, tất cả đều là giả, hài tử của hắn không còn một ai, Tạ Phác hiền lành như vậy bị bức đến mức ra tay giết hài tử của hắn, vị công chúa cao quý kia hại chết hầu như tất cả hài tử, những nữ nhân ở bên cạnh hắn không một ai là đơn thuần như các nàng thể hiện với hắn.
Cho dù hắn không muốn thừa nhận nhưng sự thật vẫn mãi là sự thật, đã không còn có thể thay đổi nữa rồi.
Hắn thú Tần Chân Nguyệt, thú Mộ Dung Ngữ Yên đã khiến Tần Chí Vũ bắt đầu nghi kị hắn, nếu không phải hài tử của hắn từng đứa từng đứa một bệnh chết, nữ nhân bên cạnh hắn nhiễm bệnh không rõ lý do, Tần Chí Vũ có khi đã xuống tay giết hắn rồi.
Chúc Hợp biết những lời của Tạ Phác đều là thật, Tần Chân Nguyệt hoàn toàn không phải đèn cạn dầu, những nữ nhân thường hay giả bộ dịu ngoan trước mặt hắn cũng thế, Chúc Hợp trước kia không biết, chờ đến lúc hắn biết sự thật thì đã không thể vãn hồi.
“A Phác, xin lỗi nàng.” Chúc Hợp nhắm mắt, ăn năn nói với Tạ Phác.
“Câu này ngươi nên nói với hai đứa nhỏ của ngươi.” Tạ Phác đã không còn muốn nhìn thấy Chúc Hợp nữa, Chúc Hợp nhiều năm trước đã khiến nàng triệt để chết tâm, bây giờ hắn nói xin lỗi chỉ càng khiến nàng thêm thất vọng mà thôi.
“Tần Chân Nguyệt là công chúa, nàng ta không thể đột nhiên chết không rõ lí do, chắc chắn hoàng thượng sẽ tra hỏi đến Chúc phủ. A Phác, đây là việc duy nhất ta còn có thể làm cho nàng.”
Nói đến chuyện này, Tạ Phác chỉ cười lạnh nhìn Chúc Hợp: “Ngươi nghĩ ta c ần sao?”
Chúc Hợp không khỏi cười khổ, ta biết nàng không cần ta bảo vệ nữa. Nếu nàng vẫn luôn dựa vào ta thì nàng đã không gi ết chết Tần Chân Nguyệt và những nữ nhân kia.
Tạ Phác đã không còn hi vọng với bất cứ chuyện gì trên thế gian này nữa rồi.
Nếu có kiếp sau, nhất định hắn sẽ bù đắp những tổn thương mà kiếp này hắn gây cho nàng.
Chúc Hợp rời khỏi phật đường, Tạ Phác đang niệm kinh nhìn lên tượng Phật, nàng bỗng nhiên cười lạnh.
Bởi vì Chúc Hợp áy náy, cho nên hắn đã nhận hết tội về mình. Trước khi chết, hắn chỉ cầu xin Tần Chí Vũ tha cho Tạ Phác, dù gì mười mấy năm qua hắn đã tận tâm phò trợ Tần Chí Vũ.
Tần Chí Vũ đồng ý với Chúc Hợp.
Cái chết của Tần Chân Nguyệt tuy là việc nhỏ nhưng cũng đã thỏa mãn được tâm nguyện lâu nay của Tần Chí Vũ - giết Chúc Hợp.
Tạ Phác biết tin Chúc Hợp uống thuốc độc tự vẫn chỉ yên lặng rơi lệ, trước khi những nữ nhân kia xuất hiện bên Chúc Hợp, hai người đã từng có khoảng thời gian rất hạnh phúc; nhưng sau đó những hành động Chúc Hợp càng ngày càng khiến nàng thất vọng. Nhiều năm qua đi, trái tim của Tạ Phác gần như đã nguội lạnh rồi.
Chúc Phủ to lớn chỉ còn lại một mình Tạ Phác là chủ tử, những mỹ nhân từng thiên kiều bá mị đã trở thành một đống xác chết, tuy Tạ Phác hận các nàng cướp Chúc Hợp của nàng, nhưng cũng tự trách mình không có bản lĩnh giữ được tâm Chúc Hợp, có điều các nàng không nên chạm đến vẩy ngược của nàng.
Tần Chân Nguyệt là người chết thảm nhất, vị công chúa kiêu ngạo thủ đoạn độc ác hại chết vô số hài nhi của người khác, báo ứng đã ứng lên hài nhi của nàng, sau đó không lâu hài tử của nàng cũng lần lượt đi cùng, nhưng nhục nhã nhất là nàng không bắt được hung thủ, cảm giác đau đớn bất lực này đã hành hạ Tần Chân Nguyệt trong hàng đêm cô đơn.
Sau khi Chúc Hợp chết, Chúc phủ cháy rụi chỉ trong một đêm. Chúc phủ cực thịnh một thời cứ vậy chôn vùi trong hỏa hoạn, không còn sót lại bất cứ thứ gì.
Sau khi Chúc Hợp chết, hồn phách hắn còn chưa có tan, hắn quay lại nhiều năm trước khi Hinh Nhi vẫn còn sống, Hinh Nhi năm đó thành công lên giường của hắn. Trước mặt hắn thì dịu dàng ôn nhu, nhưng sau lưng hắn lại âm thầm đối phó với Tạ Phác, sau đó còn có thêm hai người Tạ Viện và Tạ Hoàn, Tạ Hoàn tâm tư ác độc nhưng gan nhỏ, rất nhiều chuyện nàng không dám tự mình động thủ cho nên giật giây Tạ Viện đối nghịch với Tạ Phác, Tạ Viện không phục chuyện cùng là đích nữ vì sao Tạ Phác có thể làm chính thất, mà nàng chỉ có thể làm thiếp.
Vô Ưu nhìn như dịu dàng ngoan ngoãn nhưng thực tế nàng ta giỏi nhất chuyện châm ngòi ly gián, trong lúc vô tình châm ngòi Tạ Viện cho Tạ Phác cố ý xung đột.
Mộ Dung Ngữ Yên ỷ vào thân phận công chúa nên chưa từng để Tạ Phác vào mắt, nàng ta cố ý khiêu khích và đối nghịch với Tạ Phác ở khắp nơi.
Tần Chân Nguyệt tâm tư kín đáo nhất, mỗi việc nàng làm hầu hết đều có dự tính từ trước, trong hậu trạch ngoại trừ Tạ Phác, mấy người khác không xứng làm đối thủ của Tần Chân Nguyệt. Hài tử của Mộ Dung Ngữ Yên chết đầu tiên, tiếp theo là Vô Ưu, Hinh Nhi, Tạ Hoàn, Tạ Viện, cuối cùng là Tạ Phác. Tần Chân Nguyệt vất vả nhẫn nhịn mấy năm mới tìm được cơ hội ra tay với hài tử của Tạ Phác.
Hai đứa nhỏ là trụ cột duy nhất của Tạ Phác, sau khi hài nhi của Tạ Phác chết, nàng điên cuồng điều tra hung thủ, kết quả không ai khác ngoài Tần Chân Nguyệt, những nữ nhân kia cũng đều biết vậy nhưng lại không có đủ thực lực đối phó với Tần Chân Nguyệt.
Các nàng đã nhiều lần xuống ta với hài nhi của Tần Chân Nguyệt nhưng đều thất bại.
Tạ Phác thì khác, nàng không cam tâm nhìn hài nhi của mình chết oan uổng như vậy, nàng một mực ẩn núp, sau mấy năm rốt cuộc cũng đã tìm được thời cơ thích hợp, mua chuộc nha hoàn gi ết chết hài tử của Tần Chân Nguyệt cũng y như cách nàng gi ết chết hài tử của Tạ Phác.
Sau khi đứa nhỏ đầu tiên của Tần Chân Nguyệt chết, Tần Chân Nguyệt suýt chút nữa là phát điên, nàng điều tra tất cả mọi người nhưng ai trong hậu viện này cũng có hận với nàng, vì thế nàng ta bắt đầu phát điên mà ra tay với tất cả mọi người.
Hành động lần này của Tần Chân Nguyệt đã khiêu khích tất cả những người có quyền thế trong triều, nhưng đám người đó cũng đâu phải dạng vừa, chỉ trong vài ngày mà hậu viện của Chúc Hợp huyên ầm ĩ đến chướng khí mù mịt, Tạ Phác thừa dịp này gi ết chết đứa bé thứ hai của Tần Chân Nguyệt.
Như một loại bệnh dịch truyền nhiễm, hài tử trong hậu viện liên tiếp chết không rõ lí do, trên tay mỗi người đều dính không ít máu của người vô tội, chỉ có Tạ Phác vẫn luôn im lặng chờ đợi thời cơ gi ết chết Tần Chân Nguyệt.
Đến khi tất cả hài tử đều bị hại chết thì Tần Chân Nguyệt đã không còn kiêu ngạo được nữa rồi, Tần Chân Nguyệt chính thức phát điên, ngay cả hung thủ hại chết con nàng vẫn còn đang lởn vởn ngoài kia mà chưa phải đền tội.
Tạ Phác bỏ xuống tất cả những trách nhiệm của gia chủ, nàng bắt đầu đối phó với những người còn lại, từng người từng người liên tiếp chết khiến cho âm khí tràn ngập hậu trạch, người còn sống sót lo lắng cho mình sẽ bị giết, thấp thỏm nghi ngờ cả người thân cận.
Nhưng tất cả mọi người đều không hẹn mà cùng bỏ qua Tạ Phác, đối tượng bị nghi ngờ nhiều nhất chính là Tần Chân Nguyệt.
Lòng người phẫn nộ cực độ hợp lực vây công Tần Chân Nguyệt, Tần Chân Nguyệt từ bé đến giờ chưa từng chật vật đến mức này.
Cái chết của Tạ Viện không thể thoát khỏi quan hệ với Tần Chân Nguyệt, tội danh của Tần Chân Nguyệt cứ thế bị định ra, đến cuối cùng chỉ còn hai người Tạ Hoàn và Tạ Phác. Nhưng Tạ Hoàn vẫn chưa từng hoài nghi Tạ Phác, nàng ta cực kì e sợ Tần Chân Nguyệt, cho nên Tạ Phác là người duy nhất có thể bảo vệ nàng, Tạ Hoàn quả quyết cầu xin Tạ Phác thu lưu nàng.
Tần Chân Nguyệt gần như đã đoán ra hung thủ sau màn là ai rồi, nàng đi tìm Tạ Phác để làm rõ những suy đoán của mình, nhưng Tần Chân Nguyệt không ngờ được Tạ Phác đã sớm đợi nàng chui đầu vào lưới.
Tạ Phác hiểu rõ thủ đoạn cũng như suy nghĩ của Tần Chân Nguyệt. Nàng biết rất rõ mỗi lần Tần Chân Nguyệt xuống tay giết người, nàng ta làm như thế nào hay mượn tay ai. Bấy giờ Tần Chân Nguyệt chỉ hận không thể lập tức giết Tạ Phác, đề phòng nàng ta sẽ nói cho Chúc Hợp sự thật.
Tạ Phác sẽ không để Tần Chân nguyệt có cơ hội ra khỏi căn phòng này, nàng giật dây Tạ Hoàn liên thủ với nàng để đối phó Tần Chân Nguyệt. Tạ Hoàn và Tần Chân Nguyệt chỉ có một người có thể sống, nhưng Tần Chân Nguyệt tâm tư kín đáo, Tạ Hoàn chắc chắn không phải đối thủ của nàng ta, nàng sợ lúc nào đó nàng vô ý, Tần Chân Nguyệt sẽ đâm nàng một dao.
Tạ Hoàn là người cuối cùng bị giết, bởi vì Tần Chân nguyệt cảm thấy nàng ta nhát gan, không tâm cơ. Mặc dù Tạ Hoàn trong lòng sợ hãi nhưng khát vọng được sống đã thôi thúc nàng nghe theo Tạ Phác, thừa dịp Tần Chân Nguyệt tức giận mà một đao g iết chết Tần Chân Nguyệt.
Tần Chân Nguyệt không dám tin nhìn vết thương loang lổ máu trước ngực, nàng chưa từng để nàng ta vào mắt, chưa từng coi nàng ta là đối thủ, nhưng lúc này nàng lại bị chính sự chủ quan của mình gi ết chết, Tần Chân Nguyệt không thể nào chấp nhận nổi kết quả này.
Tạ Phác nhếch môi cười, nàng kể cho Tạ Hoàn nhất thanh nhị sở về cái chết của từng người. Bọn họ chết như thế nào, tại sao bọn họ lại đột nhiên chết. Ngoại trừ Tạ Phác thì Tạ Hoàn là người đầu tiên và cuối cùng biết rõ chân tướng.
Tạ Hoàn càng nghe sắc mặt càng tái nhợt, hóa ra người đứng đằng sau thao túng mọi thứ là Tạ Phác, mà nàng được sống đến bây giờ chỉ vì nàng còn giá trị để Tạ Phác lợi dụng, nhiệm vụ của nàng là ám sát Tần Chân Nguyệt.
Tạ Hoàn muốn chạy nhưng hai chân nàng đang run lên, ngay cả việc đơn giản như đi bộ cũng không làm được.
Đã kết thúc rồi, sau khi được chính mắt nhìn thấy chân tướng, Chúc Hợp phát hiện, người vẫn luôn âm thầm đứng sau ủng hộ hắn chỉ có thê tử của hắn - Tạ Phác, mà đầu sỏ là hắn lại luôn sống an nhàn trong những lời nói dối.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT