Kiếp trước nguyên chủ hình như cũng bị tên Cao Tuấn Anh này bôi đen. Cao Tuấn Anh là bạn của Thẩm Hạ Tri, bởi vậy nguyên chủ luôn cho rằng vụ này do Thẩm Hạ Tri cầm đầu. Tuy nhiên, với tính cách của tên Thẩm Hạ Tri kia, cô không cho rằng hắn sẽ hạ mình đi làm những việc như thế này.
Một tiếng sau, Tâm Khôi đi ra khỏi ký túc xá, lần này, cô hoàn hảo né tránh toàn bộ trứng và rau thối ném về phía mình, thậm chí còn bắt lấy, ném trả lại cho đối phương.
“Á! Á! Á” Đằng xa vang lên tiếng kêu của mấy người bị ném trúng.
Hừ! Cho mấy người chút nước để tắm rửa cho sạch nhé!
Tâm Khôi vung tay, một cột nước cao như tòa nhà bay đến, hất văng đám người kia.
Triệu Dũng hăm hở đi ở một bên dùng di động quay phát trực tiếp lên mạng. Tài khoản của hắn đang có hàng ngàn người truy cập xem.
Không ngờ có một ngày, tài khoản mạng xã hội của hắn lại đông người quan tâm theo dõi như vậy. Ha ha.
Tâm Khôi một đường giết đến phòng học của Cao Tuấn Anh, hiện tại đang là giờ đang nghỉ giải lao.
Cao Tuấn Anh ở trong phòng học chém gió tung trời về việc xử lý Tâm Khôi với đám bạn cùng lớp. Còn bật cho bọn họ xem video Tâm Khôi sáng nay bị ném trứng thối vào người mà hắn mới post lên mạng.
Hắn đang cười ha hả, đột nhiên liếc thấy Thẩm Hạ Tri ngồi im lặng ở một bên, liền kéo hắn ta nhập cuộc cùng:
“Thẩm Hạ Tri, không phải cậu vẫn luôn thực ghét tên Tâm Khôi kia sao? Cậu thấy sao?”
Thẩm Hạ Tri nhíu mày, hắn cảm thấy cách làm của Cao Tuấn Anh không được đàng hoàng cho lắm. Chuyện này nếu rơi vào trên người bất kỳ ai, có lẽ cũng đủ để áp suy sụp người đó. Nhưng tên Tâm Khôi kia lại khác! Không hiểu sao trong lòng hắn lại luôn cảm thấy Tâm Khôi sẽ không để yên việc này như vậy, hắn thậm chí còn có một chút chờ mong. Thực muốn nhìn xem tên kia sẽ xử lý chuyện này như thế nào? Bình thường tên kia đối kháng với hắn cũng mạnh mẽ lắm cơ mà?
“Tớ nghĩ cậu nên chuẩn bị sẵn tâm lý. Tên Tâm Khôi kia cũng không phải người dễ bắt nạt.”
Cao Tuấn Anh chột dạ một chút, tên Tâm Khôi kia thì có thể làm gì được hắn? Được rồi, hắn công nhận là cấp bậc năng lượng của hắn không bằng tên Tâm Khôi kia, nhưng như vậy thì sao? Chẳng phải còn có Thẩm Hạ Tri ở đây sao? Nhưng…Thẩm Hạ Tri nói vậy, không phải là không có ý định giúp hắn chứ? Không đời nào, Thẩm Hạ Tri từ trước đến giờ luôn là người sẵn sàng giúp đỡ bạn bè.
Đúng lúc này, cửa phòng học rầm một cái, bị người đẩy cho đập mạnh vào tường.
Tâm Khôi xuất hiện ở cửa, ngược hướng với ánh sáng mặt trời, trên khuôn mặt là nụ cười tà ác.
“Cao Anh Tuấn đúng không? Ra đây, tôi có việc muốn nói với anh.” Cô thậm chí còn không thèm gọi hắn một tiếng đàn anh, hất đầu, ra hiệu cho hắn đi ra ngoài cùng cô.
Cao Anh Tuấn hoảng hốt, vội quay ra nhìn Thẩm Hạ Tri. Hắn không thể đánh lại Tâm Khôi, nhưng Thẩm Hạ Tri thì có thể.
“Hạ Tri, cậu xem…”
Thẩm Hạ Tri nhướng nhướng mày, hứng thú bừng bừng nhìn Tâm Khôi. Quả nhiên, đúng như hắn đoán, tên này sẽ không ngồi yên chịu trận như vậy mà! Nhưng dám xông vào tận đây gây chuyện, là coi Thẩm Hạ Tri hắn không tồn tại sao?
Hắn hếch mặt về phía cô, nâng cao giọng nói:
“Tâm Khôi, cậu định làm gì?”
Tâm Khôi nhướn mày, bộ dáng khinh khỉnh, giọng nói nửa đùa nửa thật:
“Tôi bây giờ bị cả trường nhắm đến, bị ném trứng thối, rau thối vào người, sống quả thực quá không thoải mái. Đàn anh nói xem tôi đến đây làm gì?”
“Cậu cậu cậu…” Cao Anh Tuấn hoảng hốt, vội vàng trốn đến sau lưng Thẩm Hạ Tri.
“Cao Anh Tuấn, có chơi có chịu. Anh trốn sau lưng đàn anh Thẩm Hạ Tri như vậy có còn là đàn ông hay không?”
Triệu Dũng từ phía sau lưng Tâm Khôi lộ mặt ra, tay giơ di động phát sóng trực tiếp.
Cao Anh Tuấn thấy phát sóng trực tiếp, trong lòng có hơi hoảng một chút, cường chống:
“Mẹ kiếp, hai người đừng có…ỷ đông hiếp yếu!”
Tâm Khôi lại cười ha hả thành tiếng, liếc hắn đầy khinh thường:
“Ỷ đông hiếp yếu! Tôi không có ý định rủ rê toàn trường đi đánh hội đồng anh giống như anh đã làm với tôi trên livestream đâu. Tôi khinh thường mấy hành động hạ tiện như vậy.”
“Cậu…” Cao Tuấn Anh lắp bắp, mặt đỏ lên.
“Tôi lúc này đường đường chính chính đến rủ đàn anh ra ngoài quyết đấu một trận, một đối một. Thế nào? Dám không?” Tâm Khôi tiến đến, khoanh tay trước ngực, bộ dáng ngạo nghễ hỏi Cao Tuấn Anh đang tránh sau lưng Thẩm Hạ Tri.
“Tâm Khôi, cậu đừng ỷ mạnh hiếp yếu. Có ai không biết cấp bậc sức mạnh của cậu cao hơn Cao Tuấn Anh.” Thẩm Hạ Tri thấy bạn mình bị yếu thế, liền mở miệng bênh vực một câu.
Tâm Khôi lại nhướng nhướng mày, liếc nhìn hắn:
“Đàn anh, ai cũng có tư cách nói câu này, trừ anh.”
“Cậu…” Thẩm Hạ Tri bị nói cho á khẩu, không phản bác được, đúng là hắn trước kia cũng thường xuyên cậy mạnh hơn mà bắt nạt Tâm Khôi.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT