Quế Tư Hạ chỉ biết an ủi Lâm Duệ vài câu rồi lại thở dài trong lòng.Nhìn bóng lưng cao lớn của Lâm Duệ khuất sau cánh cửa thang máy thì cô cũng quay trở lại về căn hộ của mình.

Bước vào bên trong nhà,cả căn hộ đều thắp đèn sáng trưng nhưng lại chẳng thấy bóng người nào.Quế Tư Hạ thay dép đi trong nhà rồi tiến đến bên trong phòng khách,phòng bếp kiếm người.

Đảo mắt về phòng của Tử Kì cũng không thấy cô nàng này đâu cả.Không do dự cô liền đi lên trên ban công nhỏ.Chỗ đó rất hẹp nên bọn cô cũng rất ít lui tới.

Quả nhiên khi cánh cửa vừa mở ra Quế Tư Hạ liền đưa tay lên bịp mũi nhỏ của mình.Cô nàng Tử Kì lại trốn ở đây hút thuốc.Cô dứt khoác đoạt lấy điếu thuốc.

- Kì Kì,hút thuốc không tốt cho sức khoẻ.

Tử Kì xoay người nhìn lấy cô rồi lại bĩu môi,gương mặt thanh thuần nhiễm đầy vẻ ưu phiền.Nhìn đến là thấy đáng thương.

Quế Tư Hạ thở dài một hơi rồi kéo lấy cánh tay Tử Kì đi vào bên trong nhà.Vừa đi vừa cất giọng dò hỏi.

- Cậu lại cãi nhau với Lâm Duệ?

- Anh ấy nói như thế với cậu à?

Tử Kì cũng đoán được việc Lâm Duệ sẽ nhờ vả Tư Hạ đến giải thích giúp.Anh ta còn đuổi theo cô về tận cửa kia mà,bây giờ hẳn là đã rời đi.

Ngồi xuống ghế sofa, Tử Kì lại ỉu xìu nằm xuống ghế mềm mại.Mặc kệ ánh mắt chán trường kia của Tư Hạ.

Quế Tư Hạ bất lực mà ngồi xuống,cô không muốn vòng vo liền nói thẳng vào vấn đề.Một mạch giải thích ngọn nghành đầu đuôi.Sự việc lần này Lâm Duệ không hề liên quan,anh ấy chỉ là người đứng bên ngoài xem kịch nhảm nhí của Tịch Lạc.

Cô nàng Tử Kì cũng rất phối hợp mà ngoan ngoãn nằm nghe cô giải thích.Sau khi Quế Tư Hạ nhẹ lòng kết thúc câu chuyện thì liền chờ mong biểu cảm của Tử Kì.

“……”

Hoàn toàn bất động tại chỗ,Tử Kì mở to mắt nhìn cô,cơ thể cũng cứng đờ lại không khác gì pho tượng.Biểu cảm từ chán nản dần chuyển thành khó tin.

Chỉ có đôi gò má là biến đổi,chúng đang dần đỏ ửng lên.Hẳn là Tử Kì đã biết ngại khi hiểu lầm Lâm Duệ lớn như vậy,còn tự mình về nhà hút thuốc giải sầu cơ đấy.

Lâm Duệ thì luôn gây ra sự hiểu lầm còn Tử Kì thì luôn không có niềm tin về đối phương.Hoàn toàn bị những tác động bên ngoài khiến cho quan hệ của bọn họ mới tệ như vậy.Quế Tư Hạ không khỏi than thầm trong lòng.

“Hai người này chắc chắn sinh ra là để ngược bản thân mà”

Cô không gấp gáp mà yên lặng ngồi ở đó,đợi chờ Tử Kì bình tĩnh sắp xếp lại suy nghĩ.Nào ngờ qua chừng 3 phút cô nàng đã cất tiếng.

- Kệ anh ta,dù có oan thì tớ cứ thích giận.Ai bảo anh ấy từng thích chị ta đắm đuối như vậy,tớ không hành anh ấy thì tớ đi bằng đầu của mình.

“….”

Ngang ngược quả là ngang ngược.Tính khí này chắc chỉ Lâm Duệ chịu nổi thôi,nhưng nhìn biểu tình kia thì hẳn là trong ngoài hai mặt rồi.

Bên ngoài thì giả bộ tức giận nhưng bên trong hẳn là đang vui sướng.

Quế Tư Hạ chống đầu gối ngồi dậy.Xem như đã giải được hiểu lầm,nhiệm vụ của cô đã xong.Cô vỗ vai Tử Kì vài cái rồi trở lại phòng ngủ của mình.

Nhìn thấy người đã đi khỏi,khoé môi Tử Kì liền trộm mà giương lên mỉm cười.Lại nhớ đến cảnh tượng ban nãy của Tịch Lạc.

Quần áo thì hở hang,đầu tóc thì rối bù lên.Dù là ai trong hoàn cảnh của cô cũng sẽ hiểu lầm thôi.Huống chi tên Lâm Duệ thối đó còn từng yêu chị ta như vậy.

Cô đây là giận có lý do,giận dỗi chính đáng.Khi nghe rõ được sự thật thì cơn giận trong lòng cũng tiêu tan.Cảm giác tức giận không còn thay vào đó là cảm giác áy náy.

———————

Sáng sớm hôm sau đúng giờ Nguỵ Tư Đằng đã đứng trước cửa căn hộ của bọn cô.Vẻ mặt lạnh nhạt mà nhìn sang ba tên đứng kế bên.Còn ai khác ngoài Châu Tân Hàm cùng tên nhóc đáng ghét kia.Và cả cái đuôi Lâm Duệ.

Dự định của anh là đến đón Quế Tư Hạ đi nhập học,là muốn ở không gian của hai người chứ không phải ở cùng mấy tên này.Phiền không sao tả nổi.

Quế Tư Hạ cùng Tử Kì kéo vali từ bên trong đi ra.Quế Tư Hạ đưa mắt nhìn Nguỵ Tư Đằng rồi mỉm cười kéo vali đến bên cạnh anh.

- Anh lên đây hồi nào vậy?sao không gọi cho em.

- Vừa lên thôi,để anh cầm.

- Vâng.

“……”

Nguỵ Tư Đằng xem mấy người xung quanh thành không khí,anh thản nhiên mà cúi đầu hôn môi nhỏ của cô một cái.Tiếng “chụt” phát ra vô cùng rõ ràng.Sau đó là tay trong tay cùng Quế Tư Hạ đi vào thang máy.

“……”

Sáng ra phải ăn cơm chó của bọn họ ai nấy đều đen mặt.Châu Tân Hàm liền nhếch miệng lên khó tin vào mắt mình,cũng có ngày anh phải chứng kiến cảnh em gái bị tên đàn ông khác ngang nhiên chiếm như thế.Tức mà không thể làm được gì.

Bên này Tử Kì cũng đã đi theo sau hai người kia vào thang máy,Lâm Duệ ở bên cạnh liền nhỏ giọng.

- Để anh xách hộ em.

Được thôi,Tử Kì lập tức đẩy vali cho Lâm Duệ.Biểu cảm trên gương mặt cũng rất tự nhiên,không còn dáng vẻ tức giận của ngày hôm qua.

Lâm Duệ cầm lấy vali,anh chỉ dám nhìn lén cảm xúc của cô như thế nào.Quả nhiên nhờ vả Quế Tư Hạ là điều đúng đắn,môi mỏng cũng không chịu được mà giương lên mỉm cười.

Cửa thang máy bắt đầu đóng lại.Hạc Hiên quay sang nhìn Châu Tân Hàm,biểu cảm của anh cũng chẳng tốt lành mấy so với Châu Tân Hàm là bao.

- Cậu kéo tớ đến đây để xem người ta ân ái?

Anh đã phải thất tình lại còn bị dắt đi xem crush show tình cảm với bạn trai?Hạc Hiên không che dấu vẻ mặt muốn đánh Châu Tân Hàm một trận.Hung Hăng mà lớn mắt nhìn anh chàng.

“……”

Châu Tân Hàm gãi đầu vài cái rồi lách sang vấn đề khác.

- Chúng ta cũng đi thôi không là muộn đấy haha.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play