Chóp mũi Hạ Anh chua xót, bà ấy phát hiện từ sau khi tỉnh lại con gái mình trưởng thành hơn rất nhiều, suy nghĩ cũng đúng đắn hơn, nói không chừng đây sẽ là cơ hội rèn luyện rất tốt.

Còn gì quan trọng bằng hạnh phúc của con gái mình chứ?! Sáng sớm hôm sau, có một vị khách không mời mà đến nhà.

Diệp Mộc Tê đang xem tivi ở nhà, hôm nay Hạ Anh nghỉ ngơi không đi làm nên ở nhà cùng cô.

Ngoài cửa vang lên tiếng gõ cửa.

Hạ Anh đi ra mở cửa, người đến là Diệp Tuệ Tuệ.

Đây là con gái của chú nguyên chủ, cũng là chị họ của cô.

"Chào thím ạ, con nghe nói Tê Tê xuất viện rồi nên đặc biệt đến thăm con bé một chút.

" Diệp Tuệ Tuệ nhìn thấy bà ấy thì lập tức nở nụ cười ngay: "Con còn mua chút hoa quả đến nữa.

""Mau vào đi.

" Hạ Anh nhận lấy đồ trong tay cô ta rồi đặt lên bàn trà, sau đó nói với Diệp Mộc Tê rằng: "Tê Tê, chị họ Tuệ Tuệ của con đến thăm con này.

"Diệp Mộc Tê: "! "Cô chỉ miễn cưỡng nhìn một cái mà không lên tiếng.

Để cho ta tới sững sốt một chút, nụ cười trên mặt hơi cứng đờ lại: "Cha mẹ con bận bịu chuyện công trường nên bảo con đến thăm, Tê Tê, sức khỏe của em sao rồi?""Không chết được.

" Diệp Mộc Tê lãnh đạm nói ra mấy chữ đó.

Một câu nói khiến bầu không khí trầm xuống.

Diệp Tuệ Tuệ này ngoài mặt thì gọi "Em gái Tê Tê" rất thân thiết nhưng thực tế lại hay đố kỵ với nguyên chủ.

"Sức khỏe của Tê Tê vẫn chưa khỏe hoàn toàn nên con đừng để ý.

" Mặc dù Hạ Anh không biết chuyện gì nhưng bà ấy vẫn lên tiếng giải vây.

"Không sao ạ, em gái trong nhà mà, con không để bụng đâu.

" Diệp Tuệ Tuệ cười lắc đầu một cái, dáng vẻ khôn khéo hiểu chuyện, cô ta lấy một trái chuối tiêu trên bàn qua đưa sang, điệu bộ cực kỳ lấy lòng: "Tê Tê, em ăn đi.

""Chị cố ý mua cho em đấy.

""Không ăn, để đó đi.

" Diệp Mộc Tê nhìn thẳng phía trước, bàn tay không có chút ý tứ muốn nhận lấy gì cả.

"! " Trong mắt Diệp Tuệ Tuệ chợt lóe lên cơn tức giận, cô ta nhanh chóng xoay người cất quả chuối về chỗ cũ, trên mặt mảy may không còn nụ cười nào.

Hạ Anh nhìn một cái, bà ấy cũng không để ý gì quá, Diệp Tuệ Tuệ bèn cầm hoa quả đi đến phòng bếp, định cắt nhỏ ra để tiện ăn hơn.

"Tê Tê, chị nghe nói Dung Cảnh Thần quay về rồi sao?" Diệp Tuệ Tuệ nhìn Hạ Anh rồi giả vờ lơ đãng dò hỏi.

Diệp Mộc Tê liếc mắt, cô suy nghĩ một hồi rồi cuối cùng đáp: "Ồ, tin tức của chị họ cũng nhanh nhạy thật nha.

" Diệp Mộc Tê giễu cợt nói: "Anh ấy mới về hôm qua mà chị đã biết nhanh vậy rồi sao?""Chị đang quan tâm em thôi mà.

" Diệp Tuệ Tuệ nói tiếp: "Bọn em cưới được một năm rồi nhưng đây là lần đầu tiên anh ấy quay về! ""Nhắc mới nhớ, em rơi xuống nước cũng được mấy ngày rồi đúng không?" Diệp Mộc Tê cắt ngang lời của cô ta, ánh mắt đảo qua mặt của Diệp Tuệ Tuệ: "Không phải chị bảo quan tâm em sao? Mấy ngày nay chị họ đang ở đâu vậy chứ?""Chị! " Diệp Tuệ Tuệ sững sốt một chút, đột nhiên thấy hơi nghẹn lời: "Chị, chị phải đi làm đấy!""Phải không? Chứ không phải do chị thích Dung Cảnh Thần sao?" Diệp Tuệ Tuệ cứ như bị dẫm trúng đuôi vậy, gương mặt cô ta lập tức đỏ lên, trừng mắt thật to đáp: "Sao, sao có thể chứ? Nhất định là em hiểu lầm chị rồi.

"Bởi vì quá kích động nên Diệp Tuệ Tuệ đã đứng phắt dậy.

.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play