Bữa cơm tất niên ở trong doanh trại quân đội rất náo nhiệt, có các vị trưởng quan như Vương An Quốc và Hạ Phong dẫn đầu nên những người khác vui đùa thoả mái hơn, lúc này đã thể hiện ra tầm quan trọng của nhân duyên.
Ví dụ như là Trịnh Cảnh Minh và các đội đội trưởng chỉ ngồi nhìn chứ không can thiệp nên các nam binh trực tiếp bưng ly rượu đi tìm Hạ Phong để mời rượu. Bình thường họ bị Hạ Liên giày vò quá sức, có nước mắt cũng có niềm vui. Năm cũ qua đi, vui buồn lẫn lộn khó mà nói rõ, nhưng nói tóm lại, không có chuyện gì mà một ly rượu không giải quyết được.
Cho nên không phải là loại tốc chiến tốc thắng mà Trịnh Cảnh Minh nói không phải loại kia, mà tốc chiến tốc thắng bắt được Hạ Phong. Hạ Phong coi như là người uống ngàn chén không say, nhiều người xông lên mời rượu lại thêm đang lúc sắp sang năm mới, họ ở lại chỗ này không về nhà đoàn tụ cùng người thân, ngay cái khoảnh khắc nhẹ nhàng và vui vẻ hiếm hoi thế này thì anh cũng sẽ không từ chối.
Kết quả cuối cùng là chưa đến nửa giờ mà lượng rượu anh uống vào đã sớm vượt qua hai bình rượu, cả khuôn mặt và xương quai xanh, những chỗ không bị áo sơmi che lại đã bị hương rượu nhuộm đỏ.
Lâm Thiển Thu nhìn nơi xa một lát, đôi lông mày thanh tú của cô hơi nhíu lại, Tôn Linh Linh di chuyển chiếc ghế đến bên cạnh Lâm Thiển Thu, theo tầm mắt của cô nhìn sang bên, tay của Tôn Linh Linh quơ qua quơ lại trước mặt Lâm Thiển Thu, cười rồi bảo:
“Cậu đang nhìn gì đấy? Người đàn ông của cậu uống tốt lắm, cậu cứ ăn cho ngon vào, đừng lo lắng.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT